VƯƠNG QUỐC ĐỨC CHÚA TRỜI SẼ ĐẾN KHI NÀO

Khi nào? Vương quốc đã đến khi nào? Và câu trả lời là trong thế kỷ thứ nhất, trong thời đại của Đế Chế Rô-ma. Câu hỏi thứ hai của chúng ta là: Cái gì? Câu hỏi thứ nhất là: Khi nào? Câu hỏi thứ hai là: Cái gì? Bản chất của vương quốc của Chúa là gì? Nó trông như thế nào? Chúng tôi muốn lưu ý một số điều. Trước tiên, nó là một vương quốc với tầm quan trọng lớn. Đó là rõ ràng từ tất cả các sự rao giảng mà được thực hiện về vương quốc.

Tác giả: Don Blackwell

Dịch giả: Quý Hoàng

Đây là một sản phẩm của World Video Bible School.

Nguyện Đức Chúa Trời được vinh hiển.

Bạn đã từng nghe mọi người nói về sự cai trị 1000 năm của vương quốc. Khi tôi còn nhỏ, trong thời gian ngắn tôi đã tham gia một trường tư mà hoạt động bởi Hội Thánh Báp-tít. Và tại trường đó, họ dạy chúng tôi nói lời cầu nguyện với Chúa. Và họ dạy chúng ta cầu nguyện rằng, “Chúa ôi, nước Ngài được đến.” Tại sao? Bởi vì họ tin rằng vương quốc vẫn chưa đến. Và, rất nhiều người tin vào điều đó. Các hiệu sách ngập tràn sự dạy dỗ này. Mỗi tuần, các nhà giảng đạo giáo phái đứng trên bục giảng và họ dạy điều này. Và thực sự thì bạn thậm chí không cần phải rời khỏi nhà để nghe nó. Bạn có thể bật tivi lên và chuyển đến Jack Van Impe và nghe ông ta giảng điều này hàng tuần. Với nhiều sự hiểu sai như vậy trên thế giới về vương quốc của Chúa, rất quan trọng để chúng ta nghiên cứu điều này để thấy những gì Kinh Thánh phải nói. Đức Chúa Trời đã nói gì về vương quốc của Ngài? Chúng ta sẽ nghiên cứu 4 điểm trong bài học này để giúp chúng ta biết về
bản chất và đặc tính của vương quốc của Chúa.

Điểm thứ nhất của chúng ta sẽ là: Khi nào? Đó là một câu hỏi. Vương quốc của Chúa đã được thành lập khi nào? Tín lý Trước Ngàn Năm sẽ nói với bạn rằng nó vẫn chưa được thành lập. Nhưng khi quay trở lại và nhìn vào Kinh Thánh thì đây không phải là điều mà chúng ta tìm thấy. Tôi muốn bắt đầu bài học của chúng ta trong Đa-ni-ên 2 của Cựu Ước, bởi vì chúng ta tìm thấy điều gì đó ở đó rất quan trọng về khi nào vương quốc của Chúa sẽ được thành lập. Nó là một lời tiên tri của Đa-ni-ên. Trong Đa-ni-ên 2, dân sự của Đức Chúa Trời – dân Y-sơ-ra-ên – bị bắt đày qua Ba-by-lôn. Và vị vua lúc đó có tên là Nê-bu-cát-nết-sa. Vua Na-bu-cát-nết-sa của Ba-by-lôn có một giấc mơ, và nó làm ông rất bối rối. Ông thức dậy và muốn biết ý nghĩa của giấc mơ đó. Vì vậy, ông đã gọi tất cả các thầy thuật sĩ và đồng bóng và lệnh họ rằng đầu tiên họ phải nói cho ông về giấc mơ và sau đó, thứ hai, họ phải nói cho ông về ý nghĩa của giấc mơ. Và việc này có lẽ là một thử thách bởi vì dường như ông đang nghĩ là nếu họ có thể kể về giấc mơ, thì ông sẽ biết được cách giải nghĩa của họ về giấc mơ là đáng tin cậy. Không một ai trong số họ có thể làm được cả. Không ai có thể kể được về giấc mơ. Vì vậy, vị vua ra lệnh đi ra ngoài tìm những người khôn ngoan khác – các thuật sĩ và đồng bóng này – đều phải bị giết. Có một người tên là Đa-ni-ên. Ông là một trong những dân sự của Đức Chúa Trời và ông bị bắt đầy từ Y-sơ-ra-ên và ông đang ở Ba-by-lôn. Ông biết về vấn đề ông đã nói với vua Nê-bu-cát-nết-sa là, “Tôi có thể làm những gì mà Ngài yêu cầu.” Vậy ông hẹn một thời điểm để làm điều này. Và Đức Chúa Trời đã bày tỏ về giấc mơ của Na-bu-cát-nết-sa cho Đa-ni-ên trong khi ông đang ngủ. Sau đó Đa-ni-ên trở lại với vua Na-bu-cát-nết-sa với giấc mơ và cách giải nghĩa về giấc mơ. Và ông nói rằng, “Hỡi vua Nê-bu-cát-nết-sa, Ngài đã mơ về một pho tượng lớn mà có đầu được làm bằng vàng rồng. Ngực và cánh tay của nó được làm bằng bạc.” Bụng và vế được làm bằng đồng. Ống chân được làm bằng sắt, và bàn chân thì một phần bằng sắt, một phần bằng đất sét.” Sau đó ông nói rằng, “Có một hòn đá lớn – chẳng phải bởi tay đục ra – đến đập vào bàn chân của pho tượng và nó vỡ tan nát.” Rồi ông nói rằng, “Mọi phần của pho tượng đều vỡ tan nát và chúng bị gió đùa đi. 1 00:05:04,959 –> 00:05:09,125 Rồi ông nói rằng, “Hòn đá mà đập vào pho tượng này, thì hóa thành một hòn núi lớn và đầy khắp đất.” Đa-ni-ên nói, “Đó là điềm chiêm bao. Bây giờ tôi sẽ giải thích với ngài.” Trước tiên, Đa-ni-ên nói về cái đầu bằng vàng rồng này. Pho tượng có một cái đầu được làm bằng vàng. Đây là Đa-ni-ên 2:37. “Hỡi vua, vua là vua các vua. Vì Chúa trên trời đã ban nước, quyền, sức mạnh và vinh hiển cho vua. Ngài đã trao trong tay vua những con cái loài người, những thú đồng và chim trời, dầu chúng nó ở nơi nào, Ngài cũng đã làm cho vua được cai trị hết thảy. Vậy vua là cái đầu bằng vàng.” Và Đa-ni-ên nói cùng vua Na-bu-cát-nết-sa rằng, “Cái đầu bằng vàng tượng trưng cho Ngài. Nó là đế chế của Ngài.” Và lần này, Nê-bu-cát-nết-sa có quyền lực lớn nhất trên thế giới. Thực tế, câu 38 chỉ ra phạm vi của quyền lực và thẩm quyền to lớn của ông. Tức là, ông lại nói rằng, “Ngài đã trao trong tay vua, những con cái loài người, những thú đồng và chim trời, Dầu chúng nó ở nơi nào, Ngài cũng đã làm cho vua được cai trị hết thảy.” Vậy ông nói cái đầu bằng vàng tượng trưng cho đế chế Ba-by-lôn – tức là đế chế của vua Nê-bu-cát-nết-sa. Nhưng sau đó ông nói về phần thứ hai của pho tượng này – và đó là phần ngực và cánh tay bằng bạc. Hãy nghe Đa-ni-ê 2:39. Ông nói là, “Nhưng sau vua…” Sau vua Nê-bu-cát-nét-sa và người Ba-by-lôn… “Nhưng sau vua, sẽ dấy lên một nước khác, kém nước của vua.” Ngực và cánh tay bằng bạc tượng trưng cho nước thứ hai mà sẽ đến sau ông – tức là theo sau vua Nê-bu-cát-nét-sa – và câu 39 nói rằng nó sẽ là một nước kém hơn. Lịch sử nói với chúng ta rằng vào năm 539 TCN, đế chế Ba-by-lôn được tiếp quản bởi người Mê-đi và người Phe-rơ-sơ mà được thống trị bởi nước Ba-tư. Ngực bằng bạc và các cánh tay bằng bạc này tượng trưng cho đế chế đó. Đó là đế chế của người Mê-đi và Phe-rơ-sơ. Được rồi. Phần thứ ba của pho tượng này, Đa-ni-ên nói là bụng và vế bằng đồng. Hãy tiếp tục trong câu 39. “Rồi một nước thứ ba, tức là đồng, sẽ cai quản khắp đất.” tôi muốn các bạn đặc biệt lưu ý rằng có điều được chỉ ra về nước thứ ba này, tức là nó sẽ cai quản khắp đất. Lịch sử cho biết rằng đế chế thứ ba này mà theo sau Mê-đi – Phe-rơ-sơ và đã cai trị thế giới là Đế chế Hy Lạp. Đó và đế chế của Alexander Đại Đế. Sự thật cũng khẳng định rằng đây là Hy Lạp bởi vì Đa-ni-ên có một khải thị thứ hai trong Đa-ni-ên 8:20-21 mà nhận diện nước này như Đế Chế Hy Lạp. Trong những năm 300 TCN, Alexander Đại Đế không nghi ngờ gì đã thiết lập sức mạnh của mình trên Phe-rơ-sơ. Vì vậy, phần thứ ba của pho tượng – bụng và vế bằng đồng – tượng trưng cho Hy Lạp. Rồi ông đi đến phần thứ tư của pho tượng. Nó là chân bằng sắt. Câu 40 nói rằng, “Lại có một nước thứ tư mạnh như sắt; vì sắt hay đập vỡ và bắt phục mọi thứ; thì nước ấy cũng sẽ đập vỡ và nghiền nát như là sắt vậy.” Nếu bạn biết bất cứ điều gì về lịch sử cổ, thì bạn ngay lập tức biết đây là đang nói về Rô-ma. Đế chế mạnh như sắt này mà đã vượt qua Đế chế Hy Lạp không thể là đế chế nào khác ngoài đế chế Rô-ma vĩ đại. Câu 41: “Còn như vua đã thấy bàn chân và ngón chân nửa bằng đất sét nửa bằng sắt, ấy là một nước sẽ phải phân chia ra; nhưng trong nước đó sẽ có sức mạnh của sắt theo như vua đã thấy sắt lộn với đất sét; những ngón chân nửa sắt nửa đất sét, nước đó cũng nữa mạnh nữa giòn.” Vậy ông nói phần trộn sắt và đất sét bày tỏ điểm yếu của đế chế Rô-ma và các Sê-sa của nó. Được rồi. Hãy xem câu 44. Đây thực sự là câu chốt cho cuộc thảo luận của chúng ta. “Nhưng trong đời các vua này…” (Tức là đế chế Rô-ma.) “Nhưng trong đời các vua này, Chúa trên trời sẽ dựng nên một nước không bao giờ bị hủy diệt, quyền nước ấy sẽ không bao giờ để cho một dân tộc khác; Song nó sẽ đánh tan và hủy diệt hết các nước trước kia, mà mình thì đứng đời đời.” Câu này là một trong các câu tiên tri quan trọng nhất trong Cựu Ước. Nó là một lời tiên tri rất đặc biệt bởi vì Chúa không chỉ nói với chúng ta rằng Ngài sẽ thành lập một vương quốc mà Ngài còn nói với chúng ta khi nào nữa. Trở lại với sách Đa-ni-ên, Chúa đã cho chúng ta biết rằng Vương quốc của Ngài sẽ được thành lập trong thời đại của đế chế Rô-ma.

Thời đại của đế chế Rô-ma đến rồi. Chúng ta đi tới trong lịch sử và Rô-ma đang cai trị thế gian. Chúng ta tìm thấy điều gì? Chúng ta thấy Giăng Báp-tít đang giảng về vương quốc. Ma-thi-ơ 3:1-2, Kinh Thánh nói rằng, “Lúc ấy, Giăng Báp-tít đến giảng trong đồng vắng xứ Giu-đê, rằng: Các ngươi phải ăn năn, vì nước thiên đàng đã đến gần!” Giăng đã nói vương quốc vẫn chưa đến, nhưng ông đã nói là nó sẽ đến sớm thôi. Chúng ta còn tìm thấy gì nữa? Chúng ta thấy các sứ đồ của điều kiện giảng về vương quốc. Ma-thi-ơ 10:7, Đức Chúa Jêsus đã sai các sứ đồ của Ngài đi làm việc mà chúng ta gọi là “nhiệm vụ giới hạn” và bảo họ rằng, “Khi đi đường, hãy rao giảng rằng: Nước thiên đàng gần rồi.” Tức là, Đức Chúa Jêsus lại đang nói là vương quốc vẫn chưa đến, nhưng nó rất gần. Một phần ưu tiên trong sự giảng dạy của Đức Chúa Jêsus là về vương quốc. Ma-thi-ơ 4:17, “Từ lúc đó, Đức Chúa Jêsus khởi giảng dạy rằng: Các ngươi hãy ăn năn vì nước thiên đàng đã đến gần.” Mác 1:14, “sau khi Giăng bị tù, Đức Chúa Jêsus đến xứ Ga-li-lê, giảng Tin Lành của Đức Chúa Trời, mà rằng: “Kỳ đã trọn, nước Đức Chúa Trời đã đến gần. Các ngươi hãy ăn năn và tin đạo Tin Lành.” Giờ thì, Đức Chúa Jêsus đang nói gì? Ngài đang nói là vương quốc vẫn chưa được thành lập, nhưng nó rất gần. Nó đang đến rất sớm thôi. Nó gần như thế nào? Hãy nghe Mác 9:1 bởi vì nó thực sự thu hẹp điều này xuống. “Ngài lại phán cùng môn đồ rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong những người đứng đây, có mấy kẻ sẽ chẳng chết trước khi chưa thấy nước Đức Chúa Trời lấy quyền phép mà đến.” Vương quốc gần như thế nào? Đức Chúa Jêsus đã nói là “Trong vòng cuộc đời của một số người đang đứng ở đây. Các ngươi sẽ không chết cho đến khi ngươi nhìn thấy vương quốc.” Chúng ta tiếp tục tiến đến trong lịch sử. Chúng ta đến Công vụ 1:9. Đây chỉ là trước khi Đức Chúa Jêsus thăng thiên về trời. Các môn đồ đã hỏi Ngài rằng, “Lạy Chúa, có phải trong lúc này Chúa sẽ lập lại nước Y-sơ-ra-ên chăng?” Vậy vương quốc đã rất, rất, rất gần rồi nhưng nó vẫn chưa đến. Chúng ta đi tới tiếp. Bạn đến Cô-lô-se 1:13 và chúng ta đọc rằng, “Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối tăm, làm cho chúng ta dời qua nước của Con rất yêu dấu Ngài.” Chuyện gì xảy ra giữa thời điểm thăng thiên của Đức Chúa Jêsus – Bởi vì vương quốc vẫn chưa đến vào thời điểm đó – và Phao-lô đang viết cho các tín đồ Cô-lô-se phải không? Vương quốc đã được thành lập bởi vì Phao-lô nói là ông và các tín đồ Cô-lô-se đã ở trong vương quốc. Chúng ta đi tới thêm một chút nữa trong lịch sử. Chúng ta đi đến Khải huyền 1:9. Đây là gần cuối thế kỷ thứ nhất. Sứ đồ Giăng nói đến chính ông như là “anh em và bạn của các anh em về hoạn nạn,
về nước, về sự nhịn nhục trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Điều đó có nghĩa là vương quốc đã đến trong thế kỷ thứ nhất, trong thời đại của đế chế Rô-ma. Các bạn à, đó là lý do tại sao chúng ta không cầu nguyện ngày nay rằng, “Nước Ngài được đến.” Chúa dạy các môn đồ của Ngài cầu nguyện – Ma-thi-ơ 6:10 – “Nước Ngài được đến,” bởi vì vương quốc sẽ đến sớm thôi. Họ đang chờ đợi vương quốc. Nhưng ngày nay chúng ta không cầu nguyện như thế bởi vì vương quốc đã đến rồi.

Vậy, nếu vương quốc vẫn chưa đến như thuyết Trước Ngàn Năm nói, thì điều đó có nghĩa là: Thứ nhất, Đa-ni-ên đã sai về việc nó đến trong thời kỳ đế chế Rô-ma. Thứ hai, nó có nghĩa là Giăng Báp-tít và các sứ đồ đã sai về việc vương quốc đang đến gần. Thứ ba, có sẽ có nghĩa là Chúa đã bỏ lỡ nó khi Ngài nói là nó sẽ đến trong cuộc đời của một số người mà đang đứng trước mặt Ngài. Và thứ tư, nó có nghĩa là Phao-lô đã sai khi ông viết cho các tín đồ Cô-lô-se. Thứ năm, nó có nghĩa là Giăng bắt đầu sách Khải huyền bằng một lời nói dối. Nhưng, chúng ta không phải lo lắng về những điều đó bởi vì vương quốc đã đến rồi.

Vậy, câu hỏi đầu tiên của chúng ta là: Khi nào? Vương quốc đã đến khi nào? Và câu trả lời là trong thế kỷ thứ nhất, trong thời đại của Đế Chế Rô-ma. Câu hỏi thứ hai của chúng ta là: Cái gì? Câu hỏi thứ nhất là: Khi nào? Câu hỏi thứ hai là: Cái gì? Bản chất của vương quốc của Chúa là gì? Nó trông như thế nào? Chúng tôi muốn lưu ý một số điều. Trước tiên, nó là một vương quốc với tầm quan trọng lớn. Đó là rõ ràng từ tất cả các sự rao giảng mà được thực hiện về vương quốc. Đó là rõ ràng rằng nó là một vương quốc có tầm quan trọng lớn bởi sự thật rằng Đa-ni-ên và các đấng tiên tri đã nói về nó hàng trăm năm về trước khi nó thành lập. Đó là rõ ràng rằng nó là một vương quốc có tầm quan trọng lớn từ sự thật rằng Giăng Báp-tít đang giảng về nó và Chúa cũng đang giảng về nó, và các môn đồ của Ngài – các sứ đồ của Ngài – cũng đang giảng về nó. Chúa chỉ phải nói điều gì đó một lần cho chúng ta để biết là nó quan trọng, nhưng khi nó được lập đi lập lại hết lần này đến lần khác, thì tôi biết là nó cực kỳ quan trọng. Vậy vương quốc của Chúa là một chủ đề rất, rất quan trọng.

Thứ hai, bản chất của vương quốc của Chúa là gì? Thứ hai, nó là một vương quốc thuộc linh. Vương quốc của Chúa không phải là một vương quốc xác thịt như các sứ đồ đang mong đợi. Thật thú vị đối với tôi khi ngày nay tín lý Trước Ngàn năm cũng mắc lỗi tương tự như những người thời Đức Chúa Jêsus đã mắc phải. Tức là, họ đang tìm kiếm một vương quốc trên đất. Nhưng Đức Chúa Jêsus đặc biệt nói rằng, “Nước của ta chẳng phải thuộc về thế gian này,” Giăng 18:36. Khi Đức Chúa Jêsus đứng trước Phi-lát, Phi-lát đã ra lệnh cho Đức Chúa Jêsus rằng, “Chính ngươi là Vua dân Giu-đa, phải chẳng?” Và Đức Chúa Jêsus đã đáp rằng, “Nước của ta không thuộc về thế gian này. Ví bằng nước ta thuộc về thế gian này, thì tôi tớ của ta sẽ đánh trận, đặng ta khỏi phải nộp cho dân Giu-đa; nhưng hiện nay nước ta chẳng thuộc về hạ giới.” Tôi không biết làm thế nào mà nó có thể được trình bày rõ ràng hơn như thế nữa. Đức Chúa Jêsus đã nói nó không phải là một vương quốc xác thịt. Tôi sẽ nói cho một điều mà có thể khiến bạn kinh ngạc. Hầu hết giáo phái tín đồ đặc biệt trên thế giới, đa số họ đều tin rằng Đấng Christ đã đến để thiết lập một vương quốc trên đất này. Nhưng họ tin là Ngài đã không làm được điều đó bởi vì dân Giu-đa đã từ chối Ngài. Vậy, họ nghĩ là Ngài sẽ thử lại trong tương lai gần. Trước tiên, điều đó là đang sỉ nhục sức mạnh của Đức Chúa Trời. Thứ hai, Giăng 6:15. Tôi muốn các bạn nghe đoạn trích này và sau đó chúng ta sẽ đưa ra nhận xét. Giăng 6:15 nói rằng, “Bấy giờ Đức Chúa Jêsus biết chúng có ý đến ép Ngài để tôn làm vua, bèn lui ở một mình trên núi.” Nếu Đức Chúa Jêsus định lập một vương quốc trên đất, thì Kinh Thánh nói với chúng ta rằng Ngài đã có mọi cơ hội để làm như vậy. Họ đang cố gắng tôn Ngài làm vua, nhưng đó không phải là ý định của Ngài. Ý định của Ngài không bao giờ là thiết lập một vương quốc trên đất cả.

Thứ ba, vương quốc của Chúa là một vương quốc đời đời. Trước tiên, nó là một vương quốc với tầm quan trọng lớn. Thứ hai, nó là một vương quốc thuộc linh. Thứ ba, nó là một vương quốc đời đời. Quay trở lại với Đa-ni-ên, ông đã nói trong Đa-ni-ên 2 rằng, “Trong đời các vua này…” (Tức là, Đế chế Rô-ma) “Đức Chúa Trời sẽ dựng nên một nước không bao giờ bị hủy diệt, quyền nước ấy không bao giờ để cho một dân tộc khác; song nó sẽ đánh tan và hủy diệt hết các nước trước kia, mà mình thì đứng đời đời,” Đa-ni-ên 2:44. Điều đó quan trọng. Vương quốc của Chúa sẽ không phải là một vương quốc 1000 năm thôi. Ông nói là nó sẽ đứng đời đời. Các bạn à, không có vương quốc trên đất nào mà có thể làm điều đó bởi vì vương quốc này – Vương quốc của Chúa – sẽ tồn tại lâu hơn trái đất này. 1 Cô-rinh-tô 15:24 nói rằng, “Kế đó, cuối cùng sẽ đến..” (Tận thế.) “Kế đó, cuối cùng sẽ đến, là lúc Ngài sẽ giao nước lại cho Đức Chúa Trời là Cha, sau khi Ngài đã phá diệt mọi đế quốc, mọi quyền cai trị và mọi thế lực.” Vương quốc của Chúa sẽ tồn tại cho đến hồi kết của trái đất này và sau đó nó sẽ được chuyển lên thiên đàng vào tay của Đức Cha.

Thứ tư, tôi muốn nhận xét điều này: khi chúng ta nói về vương quốc là “gì,” Vương quốc không thể một vương quốc theo nghĩa đen ở Giê-ru-sa-lem. Đó là một sự dạy dỗ phổ biến – tín lý Chế độ cai trị Trước Ngàn Năm. Tức là, hầu hết giáo phái tín đồ Đấng Christ chủ đạo đều dạy rằng … Họ nói Đấng Christ sẽ quay lại đất này, Ngài sẽ ngồi trên ngôi của Đa-vít ở Giê-ru-sa-lem, và Ngài sẽ cai trị trong 1000 năm. Các bạn à, bạn cũng thấy như tôi rằng không có đến một đoạn trích trong Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Jêsus sẽ đặt chân trên đất này lại nữa phải không? Bạn đã từng nghĩ về điều đó chưa? Không có đoạn trích nào trong Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Jêsus sẽ ở trên đất này nữa. Nhưng, có các đoạn trích mà nói với chúng ta rằng Đấng Christ không thể cai trị trên đất này. Có các đoạn trích nói với chúng ta Đấng Christ không thể cai trị trên đất này. Bạn có thể nói, “Ở đâu? Có các đoạn trích như thế ở đâu?” Một đoạn trích như thế là Xa-cha-ri 6:13. Nó nói với chúng ta rằng Đấng Christ sẽ là một thầy tế lễ trong khi Ngài ở trên ngôi của Ngài. Hãy nghe điều này. Nó hơi rối rắm một chút, nhưng điều này quan trọng. Xa-cha-ri 6:13 nói với chúng ta rằng Đấng Christ sẽ là một thầy tế lễ trong khi Ngài ở trên ngôi mình. Hê-bơ-rơ 8:4 nói, “Nếu Ngài còn ở thế gian, thì Ngài chẳng phải là thấy tế lễ.” Điều đó có nghĩa gì? Ngài sẽ là thầy tế lễ trong khi Ngài ở trên ngôi. Nếu Ngài ở trên đất, thì Ngài sẽ không phải là một thầy tế lễ. Vậy, những gì mà nó nói với chúng ta là khi bạn đặt hai câu này cùng với nhau, thì Ngài không thể có một ngôi mà ở trên đất được, Ngược lại, chúng ta có một sự trái ngược của hai câu. Đức Chúa Jêsus sẽ không ngồi trên ngôi mà cai trị trên đất này. Đức Chúa Trời đã ngăn cấm Đấng Christ ngồi trên một ngôi nhỏ ở Giê-ru-sa-lem. Lý do thứ hai tại sao Đức Chúa Jêsus không thể cầm quyền trên một ngôi nhỏ tại Giê-ru-sa-lem được tìm thấy đằng sau sách Giê-rê-mi. Hãy cùng theo tôi với câu này. Điều này rất quan trọng. Giê-rê-mi 22:28-30. Có một lời hứa của Đức Chúa Trời rằng không có ai là con cháu của Giê-cô-nia sẽ cai trị lại Giu-đa nữa. Giu-đa là nơi của thành Giê-ru-sa-lem. Rất là cuốn hút khi bạn đi đến Tân Ước và đọc Ma-thi-ơ 1:12, Chúng ta biết được rằng Giê-cô-nia có trong gia phả của Đấng Christ. Tôi không muốn đi quá chi tiết ở đây. Ông được gọi là Cô-nia trong Giê-rê-mi nhưng nếu bạn nghiên cứu các phả hệ, thì bạn sẽ thấy đây là cùng một người. Điều đó có nghĩa gì? Giê-rê-mi nói một người mà là con cháu của Giê-cô-nia không thể cai trị ở Giê-ru-sa-lem – ở Giu-đa. Chúng ta thấy Đức Chúa Jêsus là một hậu duệ của Giê-cô-nia. Điều đó có nghĩa là Đấng Christ không thể cai trị trên một ngôi theo nghĩa đen ở Giê-ru-sa-lem. Nhưng bạn biết gì không? Nó không quan trọng bởi vì Đức Chúa Jêsus đã bảo chúng ta rằng, “Nước của ta không thuộc về thế gian này.” Trong Công vụ 2:20-33, chúng ta được bảo rằng ngôi của Đức Chúa Jêsus không ở trên đất này. Nó là ở trên thiên đàng.

Câu hỏi thứ ba là “Ai?” Câu hỏi thứ nhất là “Khi nào?” Câu hỏi thứ hai là “Cái gì?” Câu hỏi thứ ba là “Ai?” Ai là thành viên của vương quốc của Chúa? Mỗi vương quốc đều phải có một số thứ cụ thể. Trước tiên, dĩ nhiên mỗi vương quốc phải có một vị vua hay một cái đầu. Vậy hãy hỏi câu hỏi này: Ai là đầu của vương quốc của Chúa? Cô-lô-se 1:13 nói về các tín đồ ban đầu rằng, “Ngài đã giải thoát chúng ta … làm cho chúng ta dời qua nước của Con rất yêu dấu Ngài,” Rõ ràng đó là một ám chỉ đến Đấng Christ. Nó là vương quốc của Ngài. Và vì nó đã được thành lập rồi, điều đó có nghĩa là Ngài đang cai trị trên nó rồi. Tôi biết là các nhà giảng đạo Trước Ngàn năm sẽ nói với bạn rằng Đấng Christ sẽ không bắt đầu cai trị trên vương quốc của Ngài cho đến thời điểm nào đó trong tương lai. Rô-ma 9:5 nói Đấng Christ là trên hết mọi sự. Không phải là Ngài sẽ, mà Ngài là trên hết mọi sự. Thứ hai, mỗi vương quốc cũng phải có dân cư. Tức là, một vương quốc phải có các công dân mà có trong vương quốc đó. Vậy dân cư của vương quốc của Chúa là ai? Lại nữa, Phao-lô viết cho các tín đồ Cô-lô-se. Cô-lô-se 1:13, “Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối tăm, làm cho chúng ta dời qua nước của Con rất yêu dấu Ngài.” Phao-lô nhận biết chính mình và tất cả các tín đồ mà ông đang viết cho như là một phần dân cư của vương quốc. Khải huyền 1:9 nói rằng, “Tôi là Giăng, là anh em và bạn của anh em về hoạn nạn, về nước, về sự nhịn nhục trong Đức Chúa Jêsus.” Giăng đã nói rằng ông đã ở trong vương quốc, nhưng bạn có biết được điều gì khác mà ông đã nói không? Ông đã nói ông là một người bạn trong hoạn nạn và trong nước. Một người bạn với ai? Với những người mà ông đang viết thư cho. Đó là ai? Khải huyền 1:1 nói rằng, “Sự mặc thị của Đức Chúa Jêsus Christ mà Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài đặng đem tỏ ra cùng tôi tớ Ngài.” Tại điểm này ai là tôi tớ? Đó là các tín đồ. Điều đó có nghĩa gì? Giăng đã nói Ngài đã ở trong vương quốc. Ông đã nói là các bạn tín đồ của ông cũng đã ở trong đó. Phao-lô nói ông đã ở trong vương quốc. Ông nói những người mà ông đang viết cho cũng đã ở trong vương quốc. Điều đó có nghĩa là các tín đồ là công dân của vương quốc của Đức Chúa Trời.

Đây là kết luận của tất cả những điều này. Đây là nơi tất cả bằng chứng đang chỉ ra và đây là những gì mà tôi thực sự muốn bạn hiểu được. Vương quốc là Hội Thánh. Các bạn à, mỗi tín đồ nên biết điều này và mỗi tín đồ phải có thể trình bày điều này từ Kinh Thánh bởi vì bằng chứng ngập tràn chỉ đến sự thật này. Vương quốc đã được thiết lập khi nào? Trong thời đại của Đế chế Rô-ma, không lâu sau khi Đức Chúa Jêsus đã rao giảng, trong cuộc đời của một số người đã nghe Đức Chúa Jêsus. Hội Thánh được thành lập khi nào? Chính xác cùng thời điểm đó. Ai là thành viên của vương quốc? Họ là các tín đồ Đấng Christ. Phao-lô đã nói rằng, “Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối tăm, và làm chúng ta dời qua nước của Con rất yêu dấu Ngài,” Cô-lô-se 1:13. Ai là các thành viên của Hội Thánh? Họ là các tín đồ Đấng Christ. Vì vậy, các thành viên của vương quốc là các tín đồ Đấng Christ. Các thành viên của Hội Thánh là các tín đồ Đấng Christ. Phi-e-rơ đã nói về các tín đồ Đấng Christ như, “được gọi ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài,” 1 Phi-e-rơ 2:9. Ai là đầu của vương quốc? Đó là Đấng Christ. Ai là đầu của Hội Thánh? Cô-lô-se 1:18 trong cùng mạch văn đang nói về việc được dời vào vương quốc, Kinh Thánh nói Đấng Christ là “đầu của thân thể, tức là đầu Hội Thánh.” Bản chất của Kinh Thánh là gì? Nó là một vương quốc thuộc linh. Về bản chất của Hội Thánh thì sao? Phi-e-rơ đã viết cho Hội Thánh ban đầu rằng, “Và anh em cũng như đá sống, được xây nên nhà thiêng liêng,” 1 Phi-e-rơ 2:5. Để không ai bỏ sót nó, Đức Chúa Jêsus đã cho chúng ta biết Hội Thánh của Ngài như vương quốc.

Tôi muốn các bạn chú ý cùng với tôi Ma-thi-ơ 16 bắt đầu từ câu 13, Kinh Thánh nói rằng, “Khi Đức Chúa Jêsus đã  vào địa phần thành Sê-sa-rê Phi-líp, bèn hỏi môn đồ, mà rằng: Theo lời người ta nói thì Con người là ai? Môn đồ thưa rằng: Người nói là Giăng Báp-tít, Kẻ nói là Ê-li, kẻ khác lại nói là Giê-rê-mi, hay là một đấng tiên tri nào đó. Ngài phán rằng: Còn các ngươi thì xưng ta là ai? Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống. Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó, Vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều này đâu, bèn là Cha ta ở trên trời vậy. Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội Thánh ta trên đá này.” Hãy lắng nghe phần này. Đây là những gì tôi muốn nói. Ngài nói rằng, “Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, Ta sẽ lập Hội Thánh ta trên đá này, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó. Ta sẽ giao chìa khóa nước thiên đàng cho ngươi.” Điều này rất quan trọng. Đức Chúa Jêsus đã phán rằng, “Ta sẽ lập Hội Thánh ta và Ta sẽ giao cho ngươi chìa khóa của nước thiên đàng.” Vậy Chúa đã sử dụng các thuật ngữ ‘Hội Thánh’ và ‘vương quốc’ thay thế cho nhau. Và Ngài đang nói với chúng ta rằng chúng là một và như nhau. Vậy, bất cứ khi nào bạn nhìn thấy một ám chỉ đến Hội Thánh và bạn đọc được về vương quốc, bạn biết rằng chúng có thể được dùng thay thế cho nhau.Ngày nay, để được ở trong vương quốc của Chúa là phải ở trong Hội Thánh của Chúa. Lại nữa, tôi biết tín lý Trước Ngàn Năm sẽ nói rằng vương quốc vẫn chưa đến, nhưng điều khẳng định của họ sẽ đơn giản không vượt qua được bài kiểm tra của Kinh Thánh.

Nếu bạn muốn biết thêm về việc trở thành một thành viên của vương quốc của Chúa, đồng nghĩa với việc trở thành một tín đồ Đấng Christ, chúng tôi mời bạn ghé thăm đường dẫn trên màn hình. Và Đức Chúa Trời ban phước cho các bạn.

Có Thể Bạn Quan Tâm!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top