Đấng Christ đã phán, “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.” (Ma-thi-ơ 28:19-20). Ngài cũng đã phán, “Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.” (Mác 16:15-16).
Từ những lời công bố này, chúng ta muốn xem xét một số việc:
- Đức Chúa Jêsus đã ra lệnh cho các Sứ Đồ ra đi. Chúa không chỉ bảo họ đi, nhưng mà Ngài còn bảo họ đi đâu. Ngài đã nói rằng họ nên đi khắp thế gian, đến mỗi nước, và thậm chí tới từng người từng dân tộc của toàn thế gian. Điều này bao gồm mọi người, không ai bị bỏ xót. Cho dù vào thời đó nó hoàn toàn là một nhiệm vụ, xem xét sự thật rằng họ không có hệ thống di chuyển và liên lạc mà chúng ta có lúc này, nhưng tuy thế mà, đó là sự dạy dỗ của Ngài, và chắc chắn rằng Ngài đã không yêu cầu một việc bất khả thi.
- Đức Chúa Jêsus đã ra lệnh cho các Sứ Đồ ra đi và rao giảng. Trong việc lệnh cho họ rao giảng, Ngài cũng làm rõ luôn những gì cần được rao. Ngài đã phán rằng Tin Lành phải được rao ra, và để cho được chắc chắn là không có sự hiểu lầm trên ý này, Ngài nêu bật ra bởi lời nói, “Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.” (Mác 16:16).
- Đức Chúa Jêsus đã nói là các Sứ Đồ phải làm phép báp-têm cho những ai muốn vâng theo Tin Lành. Trước hết điều này nên được hiểu là Chúa đặt trách nhiệm trên các Sứ Đồ đem Tin Lành vào khắp thế gian. Trách nhiệm của họ không phải để nhìn thấy dân chúng có vâng theo Tin Lành, hay nhiều thứ khác, nhưng đúng hơn là nhìn thấy Tin Lành được rao giảng ra cho hết thảy. Tuy nhiên, sau khi Tin Lành đã được rao giảng, và đã có những người muốn vâng theo Tin Lành, thì Chúa phán họ phải làm phép báp-têm cho người tin. Rồi Ngài tiến sâu hơn nữa nhấn mạnh cách thức mà người tin phải chịu phép báp-têm. Ngài phán, “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ,” (Ma-thi-ơ 28:19). Lần nữa, Chúa không muốn có sự hiểu lầm trên ý này.
- Cuối cùng, Đức Chúa Jêsus đã dạy rằng những ai đã vâng phục Tin Lành nên được dạy dỗ nhiều hơn nữa. Vả lại hãy ghi chú rằng đó là mạng lệnh của Chúa là họ sẽ đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho tất cả, và rồi họ sẽ làm báp-têm cho những ai muốn vâng theo Chúa. Chỉ ngay khi việc này được làm xong, thì theo sau đó là trách nhiệm khác, và điều đó nằm trong những lời của Đức Chúa Jêsus, “dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.” (Ma-thi-ơ 28:20). Điều này có nghĩa là Chúa biết hết mọi sự và Ngài sắp đặt theo hướng Ngài định cho. Ngài định ý sâu hơn rằng những ai vâng phục nguyên tắc thứ nhất của Tin Lành sẽ không bị bỏ mặc cho đến chết về mặt thuộc linh, nhưng kế tiếp là họ phải được dạy nhiều hơn nữa và hướng dẫn phương cách sống một đời sống tín đồ Đấng Christ. Theo cách này Ngài không chỉ đang bày tỏ sự vui thích ở sự cứu rỗi mới tức thì của họ nhưng mà cũng còn ở sự cứu rỗi đời đời của họ nữa. Ngài muốn họ được sắm sẵn để sống đời sống tín đồ Đấng Christ trung tín, và việc này có thể được hoàn thành chỉ qua việc gia thêm sự dạy dỗ.
Những việc được nói ở trên thường được gọi là đại mạng lệnh trong đó mạng lệnh rao giảng Tin Lành bao gồm thế gian và thông điệp của nó là quá to lớn và sống còn cho sự cứu rỗi của những linh hồn. Nhưng đi tiếp, chúng ta muốn thấy bằng cách nào Chúa đã lên kế hoạch cho mạng lệnh này được thực thi. Như chúng ta xem Công vụ các Sứ Đồ 1:8 chúng ta có chương trình của Chúa mang đến một chuỗi các bước đi địa lý. Xin hãy lắng nghe hướng dẫn của Ngài khi Ngài nói với các Sứ Đồ: “Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.” (Công vụ các Sứ Đồ 1:8). Khi chúng ta đọc xuyên suốt sách Công vụ các Sứ Đồ chúng ta có thể nhìn thấy chính xác những gì đã diễn ra. Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn nữa.
- Tin Lành đã được giảng ra bắt đầu tại Giê-ru-sa-lem. Khi chúng ta đọc Công vụ các Sứ Đồ 1 và 2 chúng ta có sự bố trí này: các Sứ Đồ ở tại Giê-ru-sa-lem, ngày Lễ Ngũ Tuần tới, cùng với những người Do Thái tụ họp lại từ khắp nơi trên thế gian. Rồi Đức Thánh Linh được đổ ra trên các Sứ Đồ, làm cho họ nói các thứ tiếng của những người có mặt, và rồi họ bắt đầu giảng Tin Lành lần đầu tiên. Như kết quả, khoảng ba ngàn người vui mừng nhận lấy đạo và chịu phép báp-têm và được thêm vào Hội Thánh. Từ lúc này Tin Lành được giảng ra. Điều này có thể được chỉ ra rằng việc Tin Lành được giảng ra lúc này là nằm trong sự khôn ngoan của Chúa, khi đó có quá nhiều người nhóm nhau lại từ khắp thế gian, điều đó có nghĩa là cùng với nhiều người khác nhau thuộc những người vâng theo Chúa, Tin Lành bắt đầu được rao giảng khi họ trở về các vùng miền của họ, nói cho chính người dân của họ về Tin Lành. Lấy ví dụ, chúng ta đọc về những người khách lạ từ Rôma hiện diện, rồi sau đó chúng ta đọc về Hội Thánh có mặt tại Rôma trước khi Phao-lô viếng thăm nơi đó, và lời Kinh Thánh không chỉ ra rằng Phi-e-rơ đã từng đi đến đó, hay bất kỳ Sứ Đồ nào khác đã đến trước thời điểm này. Vậy sự giải thích là gì? Rõ ràng là những người khách lạ ở Rôma này đã vâng phục Tin Lành, trở về nhà, dạy chính dân sự mình và như vậy Hội Thánh được thiết lập.
- Tin Lành phải được rao giảng khắp cõi Giu-đê. Đức Chúa Jêsus cũng đã nói đến khu vực đó ngay sau Giê-ru-sa-lem. Điều đó có nghĩa là không có vấn đề gì cho việc rao giảng tới dân chúng ở vùng lân cận này. Vậy trong những ngày sau, Tin Lành được giảng ở Giê-ru-sa-lem và khắp xứ Giu-đê. Rồi chúng ta đọc về sự chết của Ê-tiên, “Sau-lơ vốn ưng thuận về sự Ê-tiên bị giết. Trong lúc đó, Hội thánh ở thành Giê-ru-sa-lem gặp cơn bắt bớ dữ tợn; trừ ra các sứ đồ, còn hết thảy tín đồ đều phải chạy tan lạc trong các miền Giu-đê và xứ Sa-ma-ri.” (Công vụ các Sứ Đồ 8:1). Tiếp đến, chúng ta đọc về những người bị tản lạc, “Vậy, những kẻ đã bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác, truyền giảng đạo Tin Lành.” (Công vụ các Sứ Đồ 8:4). Vậy Tin Lành đã được rao giảng khắp xứ Giu-đê.
- Tin Lành kế đến phải được rao giảng tới dân Sa-ma-ri. “Phi-líp cũng vậy, xuống trong thành Sa-ma-ri mà giảng về Đấng Christ tại đó. Đoàn dân nghe người giảng và thấy các phép lạ người làm, thì đồng lòng lắng tai nghe người nói;” (Công vụ các Sứ Đồ 8:5-6). “Nhưng khi chúng đã tin Phi-líp, là người rao giảng Tin Lành của nước Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Jêsus Christ cho mình, thì cả đàn ông, đàn bà đều chịu phép báp-têm.” (Công vụ các Sứ Đồ 8:12). Sau khi Phi-e-rơ và Giăng đã viếng thăm họ, Kinh Thánh nói “Sau khi Phi-e-rơ và Giăng đã làm chứng và giảng đạo Chúa như thế, thì trở về thành Giê-ru-sa-lem vừa đi vừa giảng Tin Lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.” (Công vụ các Sứ Đồ 8:25). Vì vậy xứ Sa-ma-ri đã nghe Tin Lành theo chương trình của Chúa.
- Cuối cùng, Tin Lành cũng được đem đến khắp thế gian. Để minh chứng nó được đem đến khắp thế gian, Phao-lô đã nói, “miễn là anh em tin Chúa cách vững vàng không núng, chẳng hề dời khỏi sự trông cậy đã truyền ra bởi đạo Tin Lành mà anh em đã nghe, là đạo được giảng ra giữa mọi vật dựng nên ở dưới trời, và chính tôi, Phao-lô, là kẻ giúp việc của đạo ấy.” (Cô-lô-se 1:23). Vậy chương trình của Chúa cho việc rao truyền cho thế gian đã được làm cách trọn vẹn trong vòng 30 năm.
Chúa muốn chúng ta phải làm gì ngày nay? Ngài muốn chúng ta cũng làm giống vậy. Nghĩa là chúng ta có trách nhiệm của việc đem Tin Lành tới toàn thế gian, từng dân tộc của toàn thế gian, tới mọi vật tạo dựng, mọi nước của toàn thế gian. Chúng ta có một công việc lớn hơn theo nghĩa có nhiều người hơn, nhưng chúng ta cân nhắc những tiện nghi thời nay tùy ý sử dụng, như phương tiện di chuyển, liên lạc …v.v, công việc của chúng ta trở nên dễ dàng hơn. Nhưng Chúa đã đặt trách nhiệm lên vai chúng ta và chúng ta phải thực thi. Hơn nữa, Ngài không đòi hỏi chúng ta làm một việc bất khả thi.
Thế gian cần Tin Lành của Đấng Christ. Nó là hy vọng của thế gian. Nó là điều duy nhất có thể thay đổi, giúp đỡ và cứu thế gian, chúng ta là người có Tin Lành này phải nhìn thấy được điều đó là Tin Lành phải được rao giảng cho toàn thế gian.
TIN LÀNH CỦA ĐẤNG CHRIST
13 BÀI HỌC ĐƯỢC DẠY TỪ LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI
J.C. CHOATE
Mục Lục
- TIN LÀNH CỦA ĐẤNG CHRIST BÀI 1
- NHỮNG SỰ KIỆN CỦA TIN LÀNH BÀI 2
- SỰ KÊU GỌI CỦA TIN LÀNH BÀI 3
- SỰ VÂNG PHỤC TIN LÀNH BÀI 4
- VIỆC NGHE TIN LÀNH BÀI 5
- ĐỨC TIN NƠI ĐỨC CHÚA TRỜI BÀI 6
- SỰ ĂN NĂN TỘI LỖI BÀI 7
- SỰ XƯNG NHẬN ĐẤNG CHRIST BÀI 8
- PHÉP BÁP-TÊM ĐỂ ĐƯỢC THA TỘI BÀI 9
- CÁC ƠN PHƯỚC CỦA TIN LÀNH BÀI 10
- VIỆC RAO GIẢNG TIN LÀNH BÀI 11
- VIỆC GIẢNG NHỮNG TIN LÀNH KHÁC BÀI 12
- SỰ NGĂN TRỞ TIN LÀNH BÀI 13