Sao Kim là vật thể sáng nhất
trên bầu trời sau Mặt Trời và Mặt Trăng.
Các ghi chép có từ thời nền văn minh Babylon
nói đến sao Kim như một thiên thể sáng trên bầu trời.
Các nền văn minh khác như
Ai Cập, Hy Lạp và Trung Quốc
bao gồm các quan sát và truyền thuyết
văn hóa về sao Kim.
Thật thú vị, các tài liệu tham khảo lịch sử
đôi khi được gọi sao Kim là “sao mai”
hoặc đôi khi là “ngôi sao buổi tối.”
Người Hy Lạp cổ đại gọi sao Kim
bởi hai cái tên–Phosphorus và Hesperus–
cho rằng nó là hai vật thể hoàn toàn khác nhau.
Ý tưởng hai vật thể không hoàn toàn vô lý,
vì trong một khoảng thời gian trong năm của chúng ta,
sao Kim đi trước Mặt trời trên bầu trời,
nó sẽ xuất hiện vào sáng sớm ngay trước khi mặt trời mọc.
Đối với phần còn lại trong năm
thì nó đi theo sau Mặt trời,
là một trong những đối tượng đầu tiên
có thể nhìn thấy vào buổi tối.
Trên thực tế, sao Kim không bao giờ lệch
hơn 48 độ so với Mặt Trời,
được gọi là độ giãn dài lớn nhất của nó.
Sự sắp hàng này là do quỹ đạo của nó nằm bên trong
quỹ đạo của Trái đất, gần Mặt trời hơn.
Và trên thực tế, 2 Phi-e-rơ 1:19 có ám chỉ đến
“sao mai” sẽ mọc khi bình minh ló dạng.
Trong câu này các từ “sao mai” là
dịch từ tiếng Hy Lạp
‘phosphorus’ là một ám chỉ đến sao Kim.
Trong thời hiện đại hơn, Sao Kim đã đưa mô tả
như “Song sinh của Trái Đất”
hoặc có thể là “Hành tinh chị em của Trái đất.”
Sao Kim không chỉ là hành tinh di chuyển
gần Trái đất nhất trên quỹ đạo của nó,
nhưng nó có biệt danh như vậy bởi vì nó gần như
giống Trái Đất về kích thước và khối lượng của nó.
Tuy nhiên, sao Kim là một trường hợp thú vị
khi nghiên cứu về các đặc điểm hành tinh,
vì trên thực tế nó rất khác
với Trái đất theo hầu hết mọi phương diện.
Nhìn từ xa, đầu tiên chúng ta nhận thấy rằng sao Kim
được bao phủ bởi một bầu khí quyển dày đặc của những đám mây.
Bầu khí quyển này dày hơn nhiều so với Trái đất.
Nó chủ yếu bao gồm CO2, và có áp suất bề mặt khí quyển
lớn hơn 90 lần so với Trái đất.
Trong thực tế để trải nghiệm một lượng tương tự
của áp lực ở đây trên Trái đất,
bạn sẽ phải di chuyển ở 1 km
dưới bề mặt của đại dương.
Độ sâu như vậy vượt quá khả năng lặn tự do hoặc lặn sâu
mà không có bộ quần áo chuyên dụng hoặc xe chuyên dụng
để xử lý một lượng lớn áp lực.
Ngoài ra, vì sao Kim có bầu khí quyển cực kỳ dày đặc,
chúng ta không thể nhìn thấy bề mặt của nó
mà không cần sự trợ giúp của hình ảnh đặc biệt
chẳng hạn như rađa.
Năm 1990, tàu vũ trụ Magellan được gửi
vào quỹ đạo xoay quanh sao Kim
và nó bắt đầu chụp ảnh
bằng máy đo độ cao radar của nó.
Điều này cho phép các nhà khoa học
lần đầu tiên trên trái đất
lập được bản đồ địa hình đa dạng
của bề mặt sao Kim.
Tháng 10 năm 1994, NASA mất liên lạc với
vệ tinh Magellan, nhưng trong quá trình
trong bốn năm này, nó đã chụp hình ảnh
được 98% bề mặt hành tinh.
Bên dưới những đám mây dày, bề mặt của sao Kim
cho thấy dấu hiệu của hoạt động núi lửa,
thậm chí có thể hiện đang hoạt động.
Trên thực tế, một ngọn núi lửa hình khiên cao năm dặm
tên là Maat Mons đã được lộ diện
bởi các bản đồ radar bề mặt.
Và mặc dù không rõ liệu Maat Mons có còn là
một ngọn núi lửa đang hoạt động hay không,
nhưng có các dòng dung nham có thể được nhìn thấy
kéo dài trên đồng bằng đến chân núi lửa.
Với bầu khí quyển CO2 dày đặc của sao Kim
và có bức xạ mặt trời cao gấp đôi Trái đất,
Sao Kim có nhiệt độ bề mặt trung bình nóng nhất
trong toàn bộ Hệ Mặt Trời, trên 460°C.
Bầu khí quyển cực kỳ dày cũng
giữ nhiệt trong một hiệu ứng nhà kính,
vì vậy nhiệt độ gần như luôn luôn là 460°C
cho dù đó là ban ngày hay ban đêm.
Nhiệt độ đáng kinh ngạc như vậy có nghĩa là
chất lỏng không thể có mặt trên bề mặt của nó.
Điều này hoàn toàn trái ngược với Trái Đất, nơi có nhiều
hơn 70% bề mặt được bao phủ bởi nước.
Nước lỏng không chỉ có thể
không tồn tại trên bề mặt sao Kim,
nhưng ngay cả những kim loại như chì và kẽm cũng sẽ
hóa lỏng nếu chúng tồn tại trên bề mặt sao Kim.
Một sự tương phản đáng kể khác giữa
hai hành tinh—sao Kim và Trái Đất–
là sự hiện diện của từ trường mạnh của Trái đất.
Trái đất quay khá nhanh,
cứ sau 24 giờ, được cho là
duy trì từ trường ổn định và đủ mạnh
để cung cấp một cái kén hài hòa
khỏi những dòng nguy hiểm
của các hạt tích điện chảy ra từ Mặt trời.
Ngược lại, sao Kim có tốc độ quay cực kỳ chậm,
mỗi vòng bằng khoảng 117 ngày Trái Đất
và sao Kim thiếu bất kỳ từ trường có thể liên kết nào
để bảo vệ nó khỏi cơn gió mặt trời dữ dội này.
Mặc dù một vài dạng sống trên Trái Đất đã
được thiết kế để sống trong môi trường khắc nghiệt,
và toàn bộ sao Kim sẽ đủ điều kiện
như một môi trường khắc nghiệt.
Bầu khí quyển của sao Kim
nặng gấp 90 lần so với của Trái đất
và duy trì một thế giới có rất ít biến đổi
và không có thay đổi theo mùa.
Nó cũng giữ kỷ lục về mức nhiệt độ trung bình cao nhất
của bất kỳ hành tinh nào trong Hệ Mặt Trời.
Vậy, không có oxy hoặc nước, có một
khí quyển khắc nghiệt, nhiệt độ cực cao,
và không có từ trường để bảo vệ khỏi
bức xạ nguy hiểm, sao Kim không thể duy trì sự sống.
Trong khi Trái Đất được thiết kế bởi Đức Chúa Trời
mang một loạt các hệ sinh thái phát triển mạnh,
Ngài không thiết kế sao Kim
như là song sinh của Trái Đất.
Dịch giả: Quý Hoàng.