
Trong Công Vụ Các Sứ Đồ 2, bối cảnh là sự thành lập hay khởi đầu của Hội Thánh Chúa hay vương quốc. Các Sứ Đồ ở tại thành Giê-ru-sa-lem, Đức Thánh Linh được đổ ra trên họ, nhiều quốc gia có mặt từ lúc họ nhóm lại vào ngày lễ Ngũ Tuần. Phierơ và các Sứ Đồ công bố rằng điều này là sự ứng nghiệm mà đã được nói đến bởi tiên tri Giô-ên, Đấng Christ đã chết và như vậy những ngày sau rốt đã bắt đầu. Sự ăn năn và tha tội được rao giảng, khoảng 3000 linh hồn lắng nghe sự rao giảng của tin lành và chịu phép báp têm, và Chúa thêm họ vào Hội Thánh của Ngài. Vậy thì từ Giê-ru-sa-lem tin lành đi qua xứ Giu-đê, tiếp đến là xứ Samari, và cuối cùng là cho đến tận cùng của trái đất cho đến khi mọi tạo vật dưới trời đã được nghe tin lành (Công Vụ Các Sứ Đồ 1:8; Ma-thi-ơ 28:19-20; Mác 16:15-16; Cô-lô-se 1:23).
Hội Thánh đã phát triển trong thời các sứ đồ và lan rộng rất nhanh. Sau khi Phao-lô ăn năn, ông đã có ba cuộc truyền giáo, không chỉ giảng tin lành cho người Do Thái nhưng cũng cho người dân ngoại nữa. Và một kết quả đó là có rất nhiều người tin và các Hội Thánh của Chúa được thiết lập khắp cõi Asi và Châu Âu. Nhưng điều này không dễ dàng, bởi vì đã có quá nhiều sự bắt bớ. Thứ nhất, Hội Thánh bắt đầu bị bắt bớ tại Giê-ru-sa-lem. Bởi vì điều này các môn đồ đã tản lạc khắp nơi và rao giảng tin lành (Công Vụ Các Sứ Đồ 8:1-4). Thời gian dần trôi, những người Rôma đổ tội cho các môn đồ Đấng Christ vì họ mang đến nhiều rắc rối và họ bị phạt đem đi làm trò tiêu khiển tại nhiều đấu trường ở Rô-ma và xuyên khắp đế chế Rô-ma. Cuối cùng Phao-lô bị tù và bị đưa đến Rô-ma để xét xử. Những người viết sử thế gian kể với chúng ta rằng tất cả các Sứ Đồ ngoại trừ Giăng đều bị hành hình vì cớ Đấng Christ. Hàng trăm hàng ngàn và có lẽ hàng triệu các môn đồ Đấng Christ cũng đã mất mạng sống của họ.
Dù cho bị bắt bớ, Hội Thánh vẫn phát triển và lan rộng. Không phải sự bắt bớ đã thổi cơn gió lớn nhất vào Hội Thánh, nhưng chính việc đã xảy ra trong chính Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô nói trước về ngày đó sẽ xảy ra sự sa ngã. Nói cách khác, ông đang nói rằng ngày đó sẽ đến có nhiều thành viên của Hội Thánh Chúa sẽ sa vào sự lầm lạc. Nhưng chúng ta hãy chú ý những gì mà ông nói: “Luận về sự đến của Ðức Chúa Jêsus Christ chúng ta, và về sự chúng ta hội hiệp cùng Ngài, thì, hỡi anh em, xin chớ vội bối rối và kinh hoàng hoặc bởi thần cảm giả mạo, hoặc bởi lời nói hay là bởi bức thơ nào tựa như chúng tôi đã gửi mà nói rằng ngày Chúa gần đến. Mặc ai dùng cách nào, cũng đừng để họ lừa dối mình. Vì phải có sự bỏ đạo đến trước, và có người tội ác, con của sự hư mất hiện ra, tức là kẻ đối địch, tôn mình lên trên mọi sự mà người ta xưng là Ðức Chúa Trời hoặc người ta thờ lạy, rất đỗi ngồi trong đền Ðức Chúa Trời, chính mình tự xưng là Ðức Chúa Trời. Anh em há không nhớ khi tôi còn ở với anh em, thì đã nói về những sự đó sao? Hiện nay anh em biết rõ điều làm ngăn trở nó, hầu cho nó chỉ hiện ra đúng kỳ nó thôi. Vì đã có sự mầu nhiệm của điều bội nghịch đương hành động rồi; song Ðấng còn ngăn trở cần phải cất đi. Bấy giờ kẻ nghịch cùng luật pháp kia sẽ hiện ra, Ðức Chúa Jêsus sẽ dùng hơi miệng Ngài mà hủy diệt nó, và trừ bỏ nó bởi sự chói sáng của sự Ngài đến. Kẻ đó sẽ lấy quyền của quỉ Sa-tan mà hiện đến, làm đủ mọi thứ phép lạ, dấu dị và việc kỳ dối giả; dùng mọi cách phỉnh dỗ không công bình mà dỗ những kẻ hư mất, vì chúng nó đã không nhận lãnh sự yêu thương của lẽ thật để được cứu rỗi. Ấy vì thế mà Ðức Chúa Trời cho chúng nó mắc phải sự lầm lạc, là sự khiến chúng nó tin điều dối giả, hầu cho hết thảy những người không tin lẽ thật, song chuộng sự không công bình, điều bị phục dưới sự phán xét của Ngài.” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:1-12).
Trong cuộc nói chuyện với các trưởng lão của Hội Thánh tại Ê-phê-sô, Phao-lô nói, “Anh em hãy giữ lấy mình, mà luôn cả bầy mà Ðức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội thánh của Ðức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình. Còn tôi biết rằng sau khi tôi đi sẽ có muông sói dữ tợn xen vào trong vòng anh em, chẳng tiếc bầy đâu; lại giữa anh em cũng sẽ có những người hung ác dấy lên, ráng sức dỗ môn đồ theo họ. Vậy, hãy tỉnh thức nhớ lại rằng trong ba năm hằng đêm và ngày, tôi hằng chảy nước mắt mà khuyên bảo cho mọi người luôn.” (Công vụ các sứ đồ 20:28-31).
Như Phao-lô đã cảnh báo, có những kẻ trong vòng Hội Thánh đã dấy lên và bắt đầu dẫn nhiều người xa rời khỏi những người đi theo Đấng Christ. Những nhà viết sử thế gian kể với chúng ta rằng sự sa ngã bắt đầu với một đòn tấn công vào những người cai trị, hoặc sự tổ chức của Hội Thánh. Kế hoạch của Chúa là mỗi một Hội Thánh nên được độc lập với những Hội Thánh khác với các trưởng lão và chấp sự của riêng mình. Tuy nhiên, thời gian trôi qua thì những Hội Thánh này bắt đầu đề cao một trưởng lão hay giám mục trên những người khác, và cuối cùng đã cho phép một người trong số các giám mục này cai trị trên các Hội Thánh khác nhau, dẫn đến kết quả cuối cùng là người đó được chỉ định làm giám mục toàn cầu trên toàn bộ Hội Thánh. Dĩ nhiên điều này đã không xảy ra trong một đêm, nhưng qua một thời kỳ của nhiều năm, và cứ vậy khoảng năm 606 sau Công Nguyên. Giám mục toàn cầu đầu tiên trở thành đầu Hội Thánh, hay Giáo Hoàng của nhóm bội đạo của Hội Thánh, kết quả là Hội Thánh Công Giáo như chúng ta biết ngày nay. Điều gì đã xảy ra cho Hội Thánh của Chúa? Vài hội trung tín vẫn tiếp tục, có lẽ thậm chí không được chú ý đến như là một Hội Thánh, nhưng Chúa đã hứa rằng vương quốc của Ngài hay Hội Thánh sẽ còn lại đời đời.
Cho đến khi thế giới tôn giáo quan tâm đến thì Hội Thánh Công Giáo đã chiếm ưu thế. Như một vấn đề của sự thật Hội Thánh Công Giáo đã kiểm soát thế giới như vậy và hàng trăm năm kế tiếp được biết đến như là Thời Kỳ Đen Tối. Đó là bởi vì Hội Thánh Công Giáo từ chối cho phép Kinh Thánh được đọc bởi giáo dân, nói rằng chỉ có các linh mục mới đủ phẩm chất để đọc và hiểu Kinh Thánh và như thế họ sẽ nói cho giáo dân những gì mà Kinh Thánh dạy. Thông thường điều này có nghĩa là họ nói với giáo dân chỉ những gì mà họ muốn giáo dân biết.
Trong suốt thời gian này thậm chí Hội Thánh Công Giáo đã bị chia rẽ thành những nhánh của người Rô-ma và người Gờ-réc trên những sự dạy dỗ như sự rảy nước và nhạc khí. Như thời gian qua đi, Hội Thánh Công Giáo Rôma thông qua hội đồng của mình, v.v. đã thêm nhiều giáo lý và sự dạy khác vào hệ thống của mình. Cuối cùng vào thế kỷ 15, Hội Thánh Công Giáo đã trở nên quá bại hoại về giáo lý và đạo đức mà một người tên là Martin Luther tìm kiếm để định hình lại Hội Thánh, chính ông là một linh mục. Tuy nhiên, ông đã bị rút phép thông công và ông rời Hội Thánh để dạy và thực hành cái mà ông nghĩ là đúng. Điều này được biết như là phong trào cải chánh, hay Tin lành cải chánh, và kết quả cho chúng ta biết là chủ nghĩa giáo phái ngày nay. Đường lối của Luther đã khuấy động một sự cố gắng khắp nơi trên thế giới để quay trở lại với Kinh Thánh. Mặc cho điều này họ đã không thực sự thành công.
Trong thế kỷ 17 và 18, có nhóm người giáo phái ở Châu Âu và Mỹ đã mệt mỏi về sự chia rẽ và rối trí. Dần dần họ bắt đầu rời khỏi những sai lầm mà họ ở trong đó để trở về với Kinh Thánh hoàn toàn. Sự khao khát của họ không phải là bắt đầu một Hội Thánh mới nhưng để quay trở về với Hội Thánh mà họ có thể đọc thấy trong lời Chúa. Và họ đã làm thế, và từ thời điểm đó sự khẩn cầu cho đạo Đấng Christ thuần khiết theo Tân Ước đã được nghe khắp trên thế giới với hàng triệu người từ bỏ sự dạy dỗ của loài người để đơn giản trở nên các môn đồ Đấng Christ và các thành viên của Hội Thánh Chúa, với Kinh Thánh như là sự dẫn dắt duy nhất của họ.
Các môn đồ Đấng Christ, đi khắp các nơi trên thế giới để giảng lẽ thật, đã khám phá ra rằng Hội Thánh trong sự thánh khiết của mình đã hiện hữu rồi trong các nơi như Châu Phi, Ấn độ, Nga, Ba Lan, và nhiều nơi khác. Vì vậy Hội Thánh đó tồn tại ngày nay cũng như nó đã luôn luôn tồn tại. Không cần thiết để truy nguyên hết tất cả các đường để bắt đầu chứng minh rằng đó là Hội Thánh theo Kinh Thánh. Khuôn mẫu của Hội Thánh nằm trong Kinh Thánh và khi chúng ta theo Kinh Thánh, chúng ta là Hội Thánh của Chúa. Hạt giống là lời của Đức Chúa Trời (Luca 8:11) và nó đang sinh sôi ra cùng một giống ngày hôm nay cũng như nó đã sinh sôi ra trong thời các sứ đồ – các môn đồ Đấng Christ và các thành viên của Hội Thánh Đấng Christ. Chúng ta biết vương quốc của Chúa phải tồn tại đời đời. Do đó Hội Thánh vẫn hiện hữu ở nơi nào đó mãi từ ngày mà Hội Thánh được thành lập và Hội Thánh sẽ tiếp tục đứng vững đời đời, không người nào hay ma quỷ có quyền lực để hủy diệt được Hội Thánh. Đây là vương quốc của Chúa, Hội Thánh của Chúa, chiến thắng từ ban đầu cho đến cuối cùng, và cuối cùng ở với Chúa mãi mãi.
HỘI THÁNH CỦA KINH THÁNH
13 BÀI HỌC ĐƯỢC DẠY TỪ LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI
Tác Giả – J.C. CHOATE
BIÊN DỊCH BỞI HỒNG ÂN & QUÝ HOÀNG
Mục Lục