Lẽ Thật Về Thiên Đàng

Trước khi chúng ta đi xa hơn trong bài học này, tôi muốn ngừng lại và nói đến câu hỏi, “Thiên đàng là một nơi có thực phải không?” Có lẽ bạn đang xem video này, và đang nghĩ rằng, “Tôi không tin vào thiên đàng. “Nó không khác gì mê tín dị đoan cả!” Cho phép tôi nói ngay từ đầu rằng, “Vâng, thiên đàng là một nơi có thực.” Làm thế nào tôi biết điều đó?

Tác giả: Don Blackwell

Dịch giả: Quý Hoàng

Đây là một sản phẩm của trường World Video Bible.

Nguyện Đức Chúa Trời được vinh hiển!

Merriam-webster.com định nghĩa “thiên đàng” là “nơi mà Đức Chúa Trời sống và nơi những người tốt đi đến sau khi họ chết theo một số tôn giáo.” Các định nghĩa khác mà nó nêu ra gồm “một tình trạng thuộc linh của sự giao thông đời đời với Đức Chúa Trời” Và “một nơi hay tình trạng của sự hạnh phúc tột cùng.”

Cuộc thăm dò ý kiến Harris cho thấy rằng 89% người Mỹ tin vào thiên đàng. 

Lớn lên trong một gia đình tín đồ Đấng Christ, Tôi đã nghe về thiên đàng cả cuộc đời mình. Khi tôi còn nhỏ, chúng tôi đã từng hát, “Thiên đàng là một nơi tuyệt vời, tràn đầy vinh hiển và ân điển. Tôi muốn nhìn thấy khuôn mặt của Chúa Cứu Thế của tôi. Thiên đàng là một nơi tuyệt vời.”

Thiên đàng là một nơi mà tín đồ Đấng Christ thích nghĩ đến. Đó là một nơi mà họ mơ ước đến. Tín đồ Đấng Christ yêu thích nói về thiên đàng. Thực tế, nó là một trong các nhân tố động lực chính trong cuộc đời họ. Tín đồ Đấng Christ muốn lên thiên đàng!

Trước khi chúng ta đi xa hơn trong bài học này, tôi muốn ngừng lại và nói đến câu hỏi, “Thiên đàng là một nơi có thực phải không?” Có lẽ bạn đang xem video này, và đang nghĩ rằng, “Tôi không tin vào thiên đàng. “Nó không khác gì mê tín dị đoan cả!” Cho phép tôi nói ngay từ đầu rằng, “Vâng, thiên đàng là một nơi có thực.” Làm thế nào tôi biết điều đó? Đó không phải vì trải nghiệm cá nhân. Tôi chưa từng ở thiên đàng. Niềm tin của một người vào thiên đàng được căn cứ trước tiên vào bằng chứng về sự tồn tại của Đức Chúa Trời, và thứ hai là trên tính không thể sai lầm của Kinh Thánh. Đó không phải là mục đích của chúng ta trong video này để nói về sự tồn tại của Đức Chúa Trời hay về tính không thể sai lầm của Kinh Thánh. Nhưng vấn đề có thể được làm vững chắc và hợp lý rằng Đức Chúa Trời có tồn tại. Và bằng chứng cho tính không thể sai lầm của Kinh Thánh là dư dật. Nếu bạn nghi ngờ về sự tồn tại của thiên đàng, thì tôi đề nghị bạn nên bắt đầu từ hai điểm này. Bạn có thể tìm thấy các tài liệu vững chắc nói về các vấn đề này trong ApologeticsPress.org, Cũng như các video khác của World Video Bible School.

Bây giờ, chúng ta sẽ cho rằng bạn là người tin vào Đức Chúa Trời. Bạn tin rằng Kinh Thánh là đáng tin cậy, rằng thiên đàng là một nơi có thực, và chúng ta sẽ cho rằng bạn ở đây để học thêm về thiên đàng.

Với điều đó, hãy bắt đầu với câu hỏi,“Thiên đàng là gì?”

Đầu tiên, nó là nơi ở của Đức Chúa Trời. Ca thương 3:41 nói rằng, “Chúng ta hãy giơ lòng và tay lên đến Đức Chúa Trời trên trời.” Thực tế, đó là nơi ở của Đức Chúa Trời ba ngôi, Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh ở trên thiên đàng. 1 Giăng 5:7 nói vì có ba làm chứng ở trên trời: Đức Cha, Ngôi Lời, và Đức Thánh Linh; Và cả ba Đấng này là một. 

Thứ hai, thiên đàng là nơi mà người công bình sẽ sống đời đời. Ma-thi-ơ 25:34, “Bấy giờ, vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên hữu rằng, Hỡi các người được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất…” Câu này cũng nói rằng có sự chuẩn bị đặc biệt sẽ diễn ra trên thiên đàng được sắm sẵn cho con cái trung tín của Đức Chúa Trời. Trong Giăng 14:2, Đức Chúa Jêsus đã nói, “Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ ở; bằng chẳng vậy, Ta đã nói cho các ngươi rồi.” Ngài nói rằng, “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi ta đi, và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta; Hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó.” Vậy, sự chuẩn bị đặc biệt diễn ra trên thiên đàng cho con cái của Đức Chúa Trời.

Thứ ba, thiên đàng là một nơi mà thiên sứ ở (Ma-thi-ơ 22:30). Mặc dù tín đồ Đấng Christ yêu thích nói về thiên đàng, Nhưng nó là một nơi mà có rất nhiều câu hỏi về nó. Trong Giăng 12, Đức Chúa Jêsus đã đến thành Bê-tha-ni, nhà của Ma-ri, Ma-thê và La-xa-rơ và mạch văn nói đến sự thật là La-xa-rơ đã ở đó, nhưng sau đó nó thêm các từ này, “là người Ngài đã khiến sống lại từ kẻ chết.” Vậy có một nhóm người ở Bê-tha-ni, họ đang ngồi ăn quanh bàn Đức Chúa Jêsus ở đó, Và La-xa-rơ cũng ở đó. Thực tế, nếu chúng ta dừng lại và suy ngẫm một chút, bạn có tưởng tượng được việc ngồi chung bàn với Đức Chúa Jêsus không? Và với La-xa-rơ, người đã chết? Bạn không biết rằng sẽ có rất nhiều câu hỏi mà bạn muốn hỏi đâu. Thực tế, hãy nghe điều này. Câu 9 nói rằng, “Một bọn người Giu-đa nghe Đức Chúa Jêsus có tại đó, bèn đến, chẳng những vì Ngài thôi, lại cũng để xem La-xa-rơ, là người Ngài đã khiến từ kẻ chết sống lại.” Mọi người đến để xem Đức Chúa Jêsus, nhưng họ cũng đến để xem La-xa-rơ nữa. Bạn không muốn hỏi La-xa-rơ sao? Sẽ không có điều gì mà bạn muốn hỏi La-xa-rơ sao? “La-xa-rơ, khi ông trút hơi thở cuối cảm thấy như thế nào? Chuyện gì xảy ra sau đó? La-xa-rơ, ông đã đến thiên đàng hay Ba-ra-đi chưa?” Đó là một điểm mà một số người bàn cãi. “La-xa-rơ, kể cho chúng tôi nó giống như thế nào khi ông đến đó! Ông có gặp những người bạn cũ không? Ông có nhận ra họ không? Họ trông như thế nào? Trong 2 Cô-rinh-tô 12:2, sứ đồ Phao-lô đã viết rằng, “Tôi biết một người trong Đấng Christ, cách mười bốn năm trước, (hoặc trong thân thể người, hoặc ngoài thân thể người, tôi chẳng biết, có Đức Chúa Trời biết) đã được đem lên đến từng trời thứ ba. Tôi biết người đó (hoặc trong thân thể người, hoặc ngoài thân thể người, tôi chẳng biết, có Đức Chúa Trời biết) Được đem lên đến chốn Ba-ra-đi, nghe những lời không thể nói, mà không có phép cho người nào nói ra.” Đa số mọi người tin rằng Phao-lô đang nói về chính ông ở đây. Rằng ông là người được mang lên từng trời thứ ba. Và nhiều người tin rằng ông đang nói đến một sự tình cờ đã xảy ra trong Công vụ 14 khi những người Giu-đa kéo ông ra khỏi thành và ném đá ông Và ông đã đi lên thiên đàng sau đó. Ông nói rằng, “Tôi không biết liệu rằng thực sự tôi đã đi, hay chỉ là một giấc mơ. Tôi không biết đó thực sự là tôi hay là Đức Chúa Trời cho tôi nhìn thấy những điều này nữa.” Nhưng ông có nói như thế này, “Tôi đã nhìn thấy những điều mà không được phép nói ra.” Điều đó có khiến cho tính tò mò của bạn trổi dậy không? David Lipscomb đã viết, “Tấm màn che các sự mầu nhiệm và vinh hiển của thiên đàng Đức Chúa Trời không cho phép được vén lên. Nó đủ cho chúng ta biết rằng trong thế giới đó, các thánh đồ sẽ hạnh phúc tột cùng và được ban phước hoàn toàn trong niềm vui trọn vẹn của Đức Chúa Trời đời đời.” Điểm gì mà chúng ta có được từ tất cả những điều này? Đó là đầy đủ để nói rằng có rất nhiều điều về thiên đàng mà chúng ta không biết. Nhưng những gì chúng ta muốn làm trong vài phút tiếp theo là trả lời một số câu hỏi về thiên đàng,

Dựa trên những gì chúng ta biết và những gì mà Kinh Thánh nói với chúng ta về nơi này.

Câu hỏi thứ nhất – thiên đàng ở đâu? Thiên đàng sẽ là trái đất được phục hồi lại phải không?

Dĩ nhiên, có một số người dạy rằng Thiên đàng sẽ ở trên trái đất này. Hội Chứng Nhân Giê-hô-va, cùng với các tác giả giáo phái, cho rằng với sự đến thứ hai của Đấng Christ, trái đất sẽ được thanh tẩy bằng lửa. Và trái đất này sẽ là nơi cư ngụ của những người trung tín cho đến đời đời. Thực tế, họ nói về nó như một “trái đất mới.” Và họ muốn đi đến các đoạn trích như Khải huyền 21:1, “Đoạn, tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời thứ nhất và đất thứ nhất đã biến mất đi,…” Họ sẽ tranh luận rằng Đức Chúa Trời cơ bản sẽ thiêu đốt trái đất cũ này và tái tạo dựng nó như một chốn Ba-ra-đi. Và họ sẽ dùng các đoạn trích như Ma-thi-ơ 5:5 “những kẻ nhu mì sẽ hưởng được đất.” Nhưng, họ đã sai về điều này. Thiên đàng sẽ không ở trên trái đất này. Chúng ta có thể đưa ra nhiều đoạn trích, nhưng với thời gian ngắn hãy lưu ý Giăng 14:2, Đức Chúa Jêsus đã phán, “Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ ở, bằng chẳng vậy, Ta đã nói cho các ngươi rồi. Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi ta đã đi, và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta, Hầu cho ta ở đâu, thì các ngươi cũng ở đó.” Đức Chúa Jêsus miêu tả thiên đàng như một nơi mà Ngài đã rời khỏi. Nó không phải là một nơi ở đây. Và nó là một nơi mà Ngài sẽ đưa chúng ta đến. Trong Ma-thi-ơ 6:10, Đức Chúa Jêsus đã dạy môn đồ của Ngài cầu nguyện rằng Ý Cha được nên, ở đất như trời!Rõ ràng chúng là các nơi khác nhau. Hãy xem xét điều này. 2 Phi-e-rơ 3:10, “Song le, ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm; Bấy giờ, các tầng trời sẽ tiếng vang rầm mà qua đi, các thể chất bị đốt mà tiêu tán, đất và mọi công trình trên nó đều sẽ bị đốt cháy cả.” Các bạn à, vũ trụ vật chất này sẽ chấm dứt tồn tại. Không phải là nó sẽ được chỉnh sửa lại mà nó sẽ bị bỏ đi. Thú vị thay khi những người tin vào tín lý về một “trái đất được trẻ hóa” thú vị là họ lại thích dùng đoạn trích này như một đoạn bằng chứng. Bởi vì không có sự làm trẻ hóa nào được nói đến ở đây cả. Nó chỉ nhấn mạnh sự thật rằng trái đất sẽ không còn nữa. Hội Chứng Nhân Giê-hô-va đã sai về điều này.

Vậy, thiên đàng ở đâu? Thiên đàng là một “chỗ.” Đức Chúa Jêsus đã nói “Ta đi để sắm sẵn cho các ngươi một chỗ.” Nhưng nó không phải là một nơi vật chất. Công vụ 17:24 nói rằng Đức Chúa Trời không ngự trong đền thờ được làm bởi con người. Giăng 4:24 nói rằng Đức Chúa Trời là thể thần linh. 1 Cô-rinh-tô 15:50 nói rằng “…thịt và máu chẳng hưởng nước Đức Chúa Trời được.” Khi đặt tất cả chúng lại với nhau thì ta biết rằng thiên đàng không phải là một nơi vật chất. nó là một nơi thuộc linh … và vì vậy khi chúng ta cố gắng trả lời câu hỏi “Vị trí vật chất của thiên đàng ở đâu?” Thì chúng ta sẽ không có được đáp án.

Được rồi. Câu hỏi thứ hai – Ai sẽ ở trên thiên đàng? Ai sẽ lên thiên đàng?

Có rất nhiều đoạn trích mà chúng ta có thể đi đến để trả lời cho câu hỏi này. Thực tế, chúng ta có thể dành phần còn lại thời gian của chúng ta để bàn về câu hỏi này. Nhưng bây giờ, chỉ hãy chọn một đoạn trích thôi. 2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:7-9. Kinh Thánh hứa với các tín đồ Đấng Christ. Nó nói như thế này, “Và cho anh em, là kẻ chịu khổ, (đây là tín đồ chịu khổ) được nghỉ ngơi với chúng tôi, trong khi Đức Chúa Jêsus từ trời hiện đến với các thiên sứ của quyền phép Ngài, (hãy nghe phần tiếp theo) giữa ngọn lửa hừng, báo thù những kẻ chẳng hề nhận biết Đức Chúa Trời, và không vâng phục Tin Lành của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta: Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài…” Chúng ta biết được từ đoạn trích này rằng những kẻ “vâng phục Tin Lành” sẽ đi đến sự an ủi và nghỉ ngơi nơi thiên đàng. Những kẻ không vâng phục Tin Lành sẽ nhận sự hư mất đời đời. Một người “vâng phục” Tin Lành bằng cách nghe nó, tin nó, ăn năn tội lỗi của mình, xưng nhận đức tin của mình trong Đấng Christ, như Con của Đức Chúa Trời, Và sau đó chịu phép báp-têm vào trong Đấng Christ cho sự tha thứ tội lỗi của mình. Vào thời điểm Đức Chúa Trời thêm người đó vào trong Hội Thánh của Đấng Christ, Hội Thánh thuộc về Đấng Christ, và nếu người đó sống trung tín trong sự vâng phục Đấng Christ hết phần đời còn lại của mình, thì người đó sẽ tìm được một căn nhà ở thiên đàng đời đời. Những kẻ không vâng phục Tin Lành và không trở thành thành viên của Hội Thánh của Đấng Christ sẽ bị hình phạt, với sự hư mất đời đời trong địa ngục. Để biết thêm về câu hỏi này, tôi sẽ chỉ bạn đến với www.beingsaved.org

Câu hỏi #3 – Chúng ta sẽ biết nhau trên thiên đàng chứ?

Tôi đã được hỏi rất nhiều lần trong nhiều năm và tôi tin câu trả lời cho câu hỏi này là “Chắc chắn sẽ có.” Tôi chưa bao giờ nghi ngờ gì về điều này. Tôi nghĩ nguyên nhân mọi người vật lộn với câu hỏi này Là họ nhận ra rằng khi họ lên thiên đàng chúng ta sẽ có một thân thể khác. Thân thể được sống lại sẽ không phải bằng thịt và huyết. Nó sẽ không bị hư mất. Và khi biết được điều đó, họ tự hỏi rằng “Làm thế nào chúng ta nhận ra nhau?” Các bạn à, tôi tin hoàn toàn, quả quyết rằng Kinh Thánh dạy là Chúng ta sẽ biết nhau trên thiên đàng.

Trước tiên, tôi muốn các bạn suy ngẫm cùng với tôi về các ngụ ý của câu hỏi này. Nếu chúng ta không biết nhau trên thiên đàng, thì điều đó có nghĩa #1 rằng cái chết là sự chia tách cuối cùng. Điều đó có nghĩa là lần cuối bạn được ở cùng với người yêu thương của bạn sẽ thực sự là lần cuối cùng. Nó có nghĩa là khi bạn đứng cạnh mộ, để đặt thân xác của người bạn đời đã ra đi của bạn xuống, thì nó thực sự đã kết thúc. Và một ngày không xa, bạn cũng sẽ đi vào vùng đất không tên để gia nhập với những người vô danh đã ra đi trước bạn. Các bạn à, linh hồn của chúng ta co rúm với suy nghĩ là điều đó có thể đúng… Xương cốt đó quá quý giá và quá thân thương trong đời này và chỉ trong đời này mà thôi. Một ngụ ý thứ hai của câu hỏi này sẽ là vào ngày phán xét, tôi sẽ đứng với những người hoàn toàn xa lạ.

 Hoặc là; sau khi được thừa hưởng vương quốc, thì Chúa sẽ xóa đi ký ức của tôi để tôi bước vào thiên đàng với những người xa lạ. Các bạn phải thừa nhận rằng nếu điều đó được chứng minh là đúng thì nó sẽ thay đổi hoàn toàn khái niệm của chúng ta về thiên đàng sẽ giống như thế nào. Chúng ta có hát bài hát, “Nếu chúng ta không bao giờ gặp lại ở phía bên này của thiên đàng, Thì tôi sẽ gặp anh trên bờ biển tuyệt đẹp đó.” Chà, chúng ta sẽ phải dừng hát bài hát đó bởi vì điều đó sẽ không xảy ra như vậy. Nó sẽ không trở thành sự thật nếu không có sự nhận biết về tương lai. 

Thứ ba, thật khó để tưởng tượng một nơi của sự hạnh phúc hoàn hảo như thiên đàng sẽ có khi bạn mất đi sự sum họp ngọt ngào. Thiên đàng chỉ dường như không ngọt ngào khi bạn mất đi những người thân yêu. Thực tế, đó là một trong các yếu tố động cơ khiến tôi muốn đi đến đó. Ai đó nói rằng, “Ok, tôi đã nghe các ngụ ý, nhưng tôi không quan tâm đến chúng. Tôi muốn biết Kinh Thánh nói gì về điều này?” Tôi muốn bạn lắng nghe một vài miêu tả của Kinh Thánh về sự chết. Trong Sáng Thế Ký 25:8 – tôi muốn các bạn nghe Kinh Thánh miêu tả về sự chết của Áp-ra-ham cho chúng ta như thế nào. Nó nói rằng, “Người tuổi cao tác lớn và đã thỏa về đời mình, tắt hơi, được quy về nơi tổ tông.” Cụm từ, “được quy về nơi tổ tông” Hay tương tự được sử dụng để miêu tả về cái chết của Ích-ma-ên trong Sáng Thế Ký 35:29, cái chết của Gia-cốp trong Sáng Thế Ký 49:29, 33 và cái chết của Môi-se và A-rôn. Phục Truyền 32:50. Cụm từ đó không thể đang nói đến việc chôn cất thân xác của họ được, bởi vì Môi-se được chôn ở một nơi kín nhiệm trong một thung lũng của vùng Mô-áp xa khỏi các lăng mộ tổ tiên của ông – xa khỏi tổ tông của ông. Có người nói rằng, “Vậy thì nó đang nói về cái gì?” Nó phải là một sự ám chỉ đến linh hồn của ông. Linh hồn của ông được “quy về nơi tổ tông.” Đó là một ám chỉ rõ ràng đến sự thật rằng ông đã đi để ở cùng với “tổ tông của ông” sau khi ông chết. Và hãy nghe đoạn trích này. Hãy nghe hy vọng mà Đa-vít bày tỏ. 2 Sa-mu-ên 12:23. Đa-vít đang than khóc cho cái chết con của ông với Bết-sê-ba. Câu 23, ông hỏi rằng, “Ta có thể làm cho nó trở lại ư? Ta sẽ đi đến nó, nhưng nó không trở lại cùng ta.” Đa-vít nghĩ gì khi ông nói rằng, “Ta có thể làm cho nó trở lại ư? Ta sẽ đi đến nó,” Tôi nghĩ những gì chúng ta nhìn thấy là Đa-vít đang bày tỏ một hy vọng cho tương lai. Ông đã thấy trước một thời điểm trong tương lai sau khi ông chết, khi ông sẽ ở cùng với con của mình. Ông hiểu là ông sẽ nhận ra được con của mình, và ông sẽ lấy làm vui vẻ khi được ở cùng con. 

Vài năm trước, một người bạn của tôi mất đi đứa con gái của mình vì bệnh ung thư. Sau đó tôi nghe anh ta nói câu này. Anh ta nói rằng, “Tôi xác định điều này sẽ là điều tốt nhất mà từng xảy ra với tôi.” Và bạn nói rằng, “Chà, đó là một điều lạ lùng để nói ra.” Đây là những gì anh ta nói. Anh ta nói rằng, “Bởi vì điều này sẽ thúc đẩy tôi giữ trung tín, bởi vì tôi muốn nhìn thấy con gái tôi lại trên thiên đàng.” Đó không phải là một ý nghĩ tuyệt vời sao?

Nhiều ám chỉ của sứ đồ Phao-lô có thể được đưa ra cho quan điểm này. Trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:19, Phao-lô đã hỏi các tín đồ Tê-sa-lô-ni-ca rằng, “Vì sự trông cậy, vui mừng và mão triều thiên vinh hiển của chúng tôi là gì? Há chẳng phải là anh em cũng được đứng trước mặt Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta trong khi Ngài đến sao? Phải, anh em thật là sự vinh hiển và vui mừng của chúng tôi vậy.” Hãy giải thích cho tôi làm thế nào các tín đồ Tê-sa-lô-ni-ca lại mang đến niềm vui cho Phao-lô vào ngày Phán Xét nếu ông sẽ không nhận ra họ nữa. Nhưng hãy nghe điều này. Tôi nghĩ đây thực sự giải quyết được câu hỏi. 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4, một số tín đồ ở Tê-sa-lô-ni-ca quan tâm đến anh em của họ. Họ quan tâm đến những người yêu thương của họ mà đã qua đời. Hãy nghe những gì Phao-lô viết cho họ. Ông nói trong câu 13 rằng, “Hỡi anh em, chúng tôi chẳng muốn anh em không biết về phần người đã ngủ (tức là chết), hầu cho anh em chớ buồn rầu như người khác không có sự trông cậy. Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những kẻ ngủ trong Đức Chúa Jêsus cùng đến với Ngài. Vả, nầy là điều chúng tôi nhờ lời Chúa mà rao bảo cho anh em: chúng ta là kẻ sống, còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi.” Hãy nghe câu 16. “Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống: Bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết: Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn. Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau.” Nếu những lời này không dạy về sự nhận biết tương lai, thì tôi không biết cái gì làm được nữa. Phao-lô đã bảo họ, “Đừng lo về những người yêu dấu đã chết của anh em, anh em sẽ thấy họ lại, anh em sẽ ở cùng họ và cùng với Chúa và hãy yên ủi trong sự thật này.”

Chúng ta sẽ biết nhau khi đời này kết thúc chứ? Tôi tin Kinh Thánh dạy tuyệt đối là “Có!”

Được rồi. Hãy nói về một số điều bất bình mà đôi khi mọi người sẽ đề ra với ý tưởng là chúng ta sẽ biết nhau ở trên thiên đàng. 

Đôi khi mọi người sẽ tranh cãi. Họ sẽ nói rằng, “Nhưng chúng ta sẽ mất các đặc điểm thể xác của mình.” Họ sẽ nói, “Anh sẽ không còn như cũ nữa. Anh A luôn luôn bị hói đầu vậy khi anh ta có thân thể sống lại thì anh ta sẽ trông khác biệt nên tôi không biết anh ta sẽ trông như thế nào.” Đôi khi mọi người còn thậm chí nói với tôi rằng, “Còn về một em bé chết lúc sinh ra, hay thậm chí đứa bé bị phá thai thì sao? Nó sẽ trông như thế nào trên thiên đàng? Làm thế nào chúng ta nhận ra chúng?” Đây là câu trả lời – tôi không biết. Tôi không biết câu trả lời cho câu hỏi này. Tôi biết Đa-vít lường trước được việc biết đứa bé mà ông có với Bết-sê-ba. Có thể đó sẽ là sự nhận biết siêu nhiên sẽ đi kèm với thân thể thuộc linh mới. Tôi chỉ không biết. Tôi không nghĩ đây là một câu hỏi mà chúng ta thực sự có câu trả lời. 1 Giăng 3:2 Kinh Thánh nói rằng, “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bấy giờ chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, Chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy.” Hãy lưu ý ông nói rằng, “còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ” Mấu chốt là gì? Chúng ta không biết câu trả lời cho câu hỏi này. Nhưng tôi biết điều này. Mặc dù tôi không biết thân thể đã thay đổi của tôi chính xác sẽ trông như thế nào, nhưng tôi biết nó vẫn sẽ là tôi. Hãy nghe đoạn trích này từ Gióp. Gióp 19:25-27, ông nói rằng, “Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn còn sống, đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất. Sau khi da tôi, tức xác thịt này đã bị tan nát, bấy giờ ngoài xác thịt tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời; Chính tôi sẽ thấy Ngài, mắt tôi sẽ nhìn xem Ngài, chớ chẳng phải kẻ khác.” Gióp có ý tưởng là ông (như Gióp) sẽ trông thấy Đức Chúa Trời. Và ông với xác thịt của mình (với sự thay đổi được ngụ ý – thân xác mới không hư mất), ông sẽ nhìn thấy Đức Chúa Trời. Và ông nhấn mạnh điều này. Ông nói, “Chẳng phải người khác.” Ông nói, “Nó sẽ là tôi.” Nó sẽ là Gióp. Lý do phản đối thứ hai mà đôi khi mọi người đưa ra cho ý tưởng là chúng ta sẽ nhận ra nhau trên thiên đàng Đó là chúng ta sẽ giống như các thiên sứ và họ chỉ đến những gì Chúa nói trong Ma-thi-ơ 22:30 khi Ngài nói rằng, “Vì đến khi sống lại, người ta không cưới vợ, cũng không lấy chồng, song những kẻ sống lại là như thiên sứ trên trời vậy.” Đối với tôi thì lý luận này thực ra chuyển sự chú ý đến luận điểm mà chúng ta đang nêu ra. Thiên sứ có ký ức, các thiên sứ biết nhau. Câu nói này của Đức Chúa Jêsus được nói ra để bày tỏ rằng trong đời kế tiếp, mối quan hệ hôn nhân sẽ không còn tồn tại. Mấu chốt đó là hôn nhân kết thúc lúc chết. Không phải là chúng ta sẽ không biết nhau trong đời kế tiếp.

Ok, một lý do đối kháng khác mà đôi khi được nêu ra với quan điểm là chúng ta sẽ biết nhau ở thiên đàng – đôi khi mọi người sẽ nói rằng “Còn về những người thân mà không ở đó thì sao?” 

Một số người từ chối quan điểm là chúng ta sẽ biết nhau trong đời sau, bởi vì họ tin rằng nếu chúng ta biết nhau, thì chúng ta nhận ra rằng một số người thân của chúng ta không ở đó, nhận biết được sự vắng mặt đó của họ sẽ lấy đi niềm vui nơi thiên đàng. Nhưng tôi muốn chúng ta nhớ đến Khải huyền 21:4 Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt họ, sẽ không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa. Làm thế nào Chúa làm được điều đó, Tôi không biết, nhưng tôi tin. Đức Chúa Trời sẽ không ép bất cứ ai vào thiên đàng. Ngài trìu mến cho phép mỗi người đưa ra chọn lựa của chính họ. Ngài hy vọng là mọi người sẽ lên thiên đàng. Thực tế, Ngài mong muốn nó nhiều đến nỗi Ngài đã phó Đức Chúa Jêsus chết để nó có thể xảy ra, nhưng Ngài vẫn không ép buộc nó. Mỗi người đều có tự do … Họ có tự do để chọn thiên đàng, hay tự do để chọn địa ngục. Và tôi tin rằng khi chúng ta đứng trước Đức Chúa Trời đời đời, và tất cả các nhận thức sai đều biến mất, và chúng ta có thể nhìn thấy tình yêu thương hoàn hảo và sự công bình tuyệt đối như thế nào, để chúng ta có thể hoàn toàn đứng hòa hợp với Đức Chúa Trời và sự phán xét hoàn hảo của Ngài. Các bạn à, tôi tin tuyệt đối Kinh Thánh dạy rằng chúng ta sẽ biết nhau trên thiên đàng.

Được rồi. Câu hỏi #4. Sẽ có mức độ ban thưởng hay hình phạt trong thiên đàng hay trong địa ngục không?

Có người nói rằng, “Địa ngục có vẻ rất tồi tệ. Anh đang nói rằng nó sẽ tệ hơn cho một số người so với những người khác sao?” Tôi tin Kinh Thánh trả lời hoàn toàn Có cho câu trả lời này.

Tôi muốn bạn xem xét đoạn trích này cùng với tôi. 2 Phi-e-rơ 2:20 Kinh Thánh nói về một tín đồ Đấng Christ rời bỏ lẽ thật, “Và, chúng nó bởi sự nhận biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ, mà đã thoát khỏi sự ô uế của thế gian, rồi lại mắc phải và suy phục những sự đó, thì số phận sau cùng của chúng nó trở xấu hơn lúc đầu.” Tôi muốn các bạn suy nghĩ điều này. Từ lúc đầu họ đã bị hư mất, Giờ ông nói rằng họ còn tệ hơn. Tình trạng sau này còn tệ hơn. Họ đã bị hư mất nhưng giờ họ còn tệ hơn cả bị hư mất. Điều đó có thể có nghĩa gì đây? Tôi nghĩ nó phải có nghĩa là có các mức độ của hình phạt. Có điều gì đó tệ hơn cả việc bị hư mất.

Trong Ma-thi-ơ 11:22 – Đức Chúa Jêsus nói về thành Cô-ra-xin và Bết-sai-đa “Đến ngày phán xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn Sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn bây.” Các ngụ ý của việc “chịu đoán phạt nhiều hơn” là gì? Đôi khi tôi nghe mọi người nói là, “Tôi nghĩ có một điểm nóng đặc biệt trong địa ngục cho một người giống như thế!” Và họ đang tả một số tội cực kỳ tàn ác. Tôi không biết là nó liên quan đến nhiệt độ, nhưng tôi hoàn toàn tin Kinh Thánh dạy rằng có các mức độ của hình phạt trong địa ngục. 

Có người nói rằng, “Còn về mức độ thưởng thì sao? Thiên đàng sẽ tốt hơn cho một số người so với những người khác sao?” Tôi không nghĩ điều này được dạy rõ ràng, tôi tin Kinh Thánh dạy là có các mức độ ban thưởng. Trong Đa-ni-ên 12:3 Kinh Thánh nói rằng, “những kẻ dắt đem nhiều người về sự công bình, sẽ sáng láng như ngôi sao đời đời mãi mãi.” Còn về những người chỉ dắt được một ít người về sự công bình thì sao? Hay những người không dắt được người nào về với sự công bình cả thì sao? Họ cũng sẽ chiếu sáng láng như những người làm nhiều chứ? Nếu họ cũng sẽ chiếu sáng láng như vậy, thì mấu chốt của câu là gì? Trong Tân Ước 1 Cô-rinh-tô 3, Phao-lô đã bàn về các tín đồ cải đạo mọi người về với Đấng Christ. Về các sự cải đạo của họ, hãy nghe các câu 14-15. “Ví bằng công việc của ai xây trên nền được còn lại, thì thợ đó sẽ lãnh phần thưởng mình. Nếu công việc họ bị thiêu hủy, thì mất phần thưởng; còn về phần người đó, sẽ được cứu. song dường như qua lửa vậy.” Mấu chốt là gì? Đó là Dường như được thưởng theo người cải đạo mà còn lại. Và dường như sẽ mất phần thưởng có liên quan đến những người cải đạo sa ngã. Điều đó có giống với ý tưởng được bày tỏ trong Đa-ni-ên 12:3 không? Đối với tôi nó dường như là một ý tưởng tương tự.

Phao-lô nói trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:19, “Vì sự trông cậy, vui mừng, và mão triều thiên vinh hiển của chúng tôi là gì? Há chẳng phải là anh em cũng được đứng trước mặt Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta trong khi Ngài đến sao?” Phao-lô xem các anh em trung tín như một “mão triều của sự vui mừng” trong ngày Phán Xét. Lại nữa, dường như là sự vui mừng lớn hơn “phần thưởng lớn hơn” liên quan đến những người mà chúng ta cải đạo sống trung tín. 

Được rồi. Câu hỏi #5.

Khi chúng ta chết, chúng ta có đi thẳng lên thiên đàng hay chúng ta đi đến một nơi trung gian gọi là chốn Ba-ra-đi?

Trước tiên, hãy để tôi nói là tôi biết những người tốt và hiểu biết không tán thành với điều này, và tôi không nghĩ đây là một vấn đề về sự thông công. 

Thứ hai, cho dù tôi đi đến chốn Ba-ra-đi hay thiên đàng khi tôi chết, thì tôi đều hạnh phúc hết.

Với câu nói rằng, tôi tin rằng Kinh Thánh dạy khi chúng ta chết thì người công bình đi đến Ba-ra-đi, kẻ ác đi đến chốn đau khổ và thiên đàng và địa ngục sẽ không có cho đến ngày Phán Xét. Để tôi chia sẻ với bạn một số nguyên do tại sao tôi tin như thế:

#1 – Hê-bơ-rơ 11:39-40 chỉ ra rằng tất cả người công bình sẽ đi đến thiên đàng cùng lúc. Hãy lắng nghe đoạn trích, “Hết thảy những người đó, (nói về các người hùng của đức tin từ Hê-bơ-rơ 11) dầu nhân đức tin đã được chứng tốt, song chưa hề nhận lãnh điều đã được hứa cho mình, vì Đức Chúa Trời có sắm sẵn điều tốt hơn cho chúng ta hầu cho ngoài chúng ta ra họ không đạt đến sự trọn vẹn được.” Điều đó có nghĩa là tất cả những người được cứu đã chết trước tôi không lên thiên đàng trước tôi. 

#2 – lý do thứ hai tại sao tôi tin điều này. 1 Giăng 4:12 – sứ đồ Giăng nói rằng, “Chưa hề có ai thấy Đức Chúa Trời.” Giăng đã biết điều đó gần cuối thế kỷ thứ nhất, Nhưng Giăng vẫn nói rằng “Chưa có ai từng thấy Đức Chúa Trời.” Nếu chúng ta đi thẳng lên thiên đàng khi chúng ta chết Thì câu nói đó làm thế nào mà đúng được?

#3 – nguyên do thứ ba mà tôi tin là chúng ta đi đến một nơi trung gian – một nơi chờ đợi – âm phủ. Là bởi vì trong Giăng 3:13 – Đức Chúa Jêsus đã khẳng định Rằng chỉ có Ngài – chỉ có Đấng Christ mới thăng thiên lên thiên đàng. Không có ai từng đến đó ngoại trừ Đấng Christ. Điều đó trả lời rất tốt cho câu hỏi trong đầu tôi.

#4 – nếu chúng ta đi thẳng lên thiên đàng khi chúng ta chết, thì ngụ ý đó là vào ngày Phán Xét, chúng ta sẽ quay trở ra khỏi thiên đàng đến nơi Phán Xét, và sau đó Đấng Christ sẽ nói, “Hỡi các người được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng, đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất.” Đó là cách nói lạ lùng nếu tôi đã từng nhận được nước rồi.

#5 – tôi tin rằng có một nơi trung gian mà chúng ta đến trước thiên đàng bởi vì các thí dụ của Đấng Christ dạy về các sự ban thưởng vào ngày Phán Xét. Chúng ta có thể trích một vài ví dụ đó, nhưng tôi chỉ đưa ra cho các bạn một ví dụ thôi. Ví Dụ về Các Ta-lâng Ma-thi-ơ 25. Trừ khi cho đến lúc Chúa quay lại thì những tôi tớ mới nghe các lời, “Hãy đến hưởng sự vui mừng của Chúa ngươi.” Chúng ta có thể nói điều tương tự về ví dụ của những người nữ đồng trinh khôn và dại. Trừ khi cho đến lúc chú rể đến thì họ mới bước vào buổi tiệc.

#6 – lý do khác mà tôi tin chúng ta có một nơi trung gian thay vì đi thẳng lên thiên đàng hay xuống địa ngục là bởi vì nhiều đoạn trích dạy rằng người công bình sẽ nhận phần thưởng của họ vào ngày cuối cùng. Trong Luca 14:13-14, Kinh Thánh nói rằng “Song khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những kẻ nghèo khó, tàn tật, què, đui, thì ngươi sẽ được phước, vì họ không có thể trả lại được cho ngươi” Hãy nghe. “đến kỳ kẻ công bình sống lại, Ngươi sẽ được trả.” Khi nào thì mới có phần thưởng? Vào ngày sống lại. 1 Phi-e-rơ 5:4, “Khi Đấng làm đầu các kẻ chăn chiên hiện ra, Anh em sẽ được mão triều thiên vinh hiển, chẳng hề tàn héo.” Câu hỏi là “Khi nào chúng ta nhận được mão triều thiên vinh hiển?” Khi Đấng làm đầu các kẻ chăn chiên xuất hiện. Các bạn à, đó là ngày phán xét. 

Có người hỏi rằng, “Vậy, nếu chúng ta không đi thẳng lên thiên đàng khi chúng ta chết, Thì anh giải thích 2 Cô-rinh-tô 5:8 như thế nào? Nó nói rằng được lìa bỏ khỏi thân thể là được ở cùng với Chúa.” Lý luận đưa ra như thế này, “Đức Chúa Trời ở trên thiên đàng, và nếu chúng ta lìa khỏi thân xác thì chúng ta ở cùng Chúa, vậy chúng ta phải ở trên thiên đàng khi chúng ta chết.” Đôi khi mọi người cũng sẽ dùng Phi-líp 1:23 khi Phao-lô nói ông đang ở trong một thế khó xử. Ông nói ông muốn còn sống vì cớ anh em, nhưng ông muốn rời đi và ở cùng Chúa thì tốt hơn nhiều. Đó lại là cùng ý tưởng, Ý tưởng đó là Chúa ở trên thiên đàng, và Phao-lô nói ông sẽ chết và ở cùng Chúa. Vì vậy nó ngụ ý rằng ông đi lên thiên đàng. Vậy, câu hỏi là “Bạn trả lời điều đó như thế nào?” Trước tiên tôi sẽ chỉ ra rằng Phao-lô không mong nhận được phần thưởng đời đời của ông ngay lập tức khi ông chết. Trong 2 Ti-mô-thê 4:8, Phao-lô nói rằng, “Hiện nay, mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta, Chúa là quan án công bình, sẽ ban mão ấy cho ta (hãy lắng nghe) trong ngày đó, không những cho ta mà thôi nhưng cũng cho mọi kẻ yêu mến sự hiện đến của Ngài.” Phao-lô không mong muốn nhận được phần thưởng cuối cùng của mình cho đến ngày Phán Xét. Và ông cũng nói rằng tất cả người công bình sẽ nhận phần thưởng của họ vào ngày đó.

Có người nói rằng, “Vậy việc rời đi và ở cùng Chúa có nghĩa gì?” Nó đơn giản có nghĩa là ở trong sự yên ủi của Chúa. Nhiều người mà tin rằng chúng ta đi thẳng lên thiên đàng khi chúng ta chết, tin rằng nó không dùng theo cách đó. Họ tin rằng trước sự sống lại và thăng thiên của Đấng Christ thì mọi người không đi thẳng lên thiên đàng Họ tin rằng, trong quá khứ, trước khi Đấng Christ thăng thiên, thì mọi người đều ở trong chốn âm phủ. Nhưng sau khi Đấng Christ thăng thiên lên thiên đàng, thì bây giờ tất cả những người công bình đều có thể đi. Họ tin Đức Chúa Jêsus phải là người đầu tiên chiến thắng cái chết, và người đầu tiên lên thiên đàng, thì sau đó mọi người đều có thể đi. Nhưng đây là điểm tôi đưa ra: Trong Cựu Ước, họ tin rằng người công bình đi vào Âm Phủ hay chốn Ba-ra-đi nếu bạn công bình. Nhưng khi bạn đọc Cựu Ước, Sô-lô-môn đã viết, trong Truyền Đạo 12:7 ông nói rằng khi chúng ta chết thì linh hồn quay về với Đức Chúa Trời là Đấng đã ban nó. Luận điểm của ông là gì? Linh hồn đi vào trong Âm Phủ. Nó đi vào trong Ba-ra-đi. Nhưng Kinh Thánh nói rằng nó quay về với Đức Chúa Trời. Tác giả Thi Thiên đã viết, “Dầu khi tôi đi trong trũng bóng chết, tôi sẽ chẳng sợ tai họa nào, vì Chúa ở cùng tôi” Thi Thiên 23:4 Đa-vít nói đến sự chết, và ông nói đến việc Đức Chúa Trời ở cùng với ông, Mặc dù ông sẽ đi đến Ba-ra-đi, không phải thiên đàng. Thi Thiên 139:8, “Ví tôi nằm dưới Âm Phủ,” Ông nói rằng, tôi sẽ đi đến chốn âm phủ, đặc biệt là chốn Ba-ra-đi, “kìa, Chúa cũng ở đó.”

Mặc dù một số người tin rằng có một nơi cầm giữ trong Cựu Ước, nhưng họ không tin là nó ở đó ngày nay. Họ tin là chúng ta sẽ đi thẳng lên thiên đàng ngày nay. Kinh Thánh chỉ ra rằng nơi cầm giữ trong Cựu Ước, thì Chúa ở đó. Chúa ở cùng với họ. Vậy sự thật rằng Phao-lô nói ông sẽ ở cùng với Chúa khi ông chết, tôi không tin với bất cứ bằng chứng nào rằng một người sẽ đi thẳng lên thiên đàng khi chết đi. Lại nữa, chưa có ai từng lên thiên đàng ngoài Đức Chúa Jêsus. Giăng 3:13

Câu hỏi cuối cùng: Vậy Thiên đàng sẽ trông như thế nào?

2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:7 nói với chúng ta rằng sẽ có sự “nghỉ ngơi” trong thiên đàng. Khải huyền 21:4 nói rằng sẽ không có nước mắt trong thiên đàng. “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng; Sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi.” 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:17 nói nó sẽ là một nơi của sự sum họp ngọt ngào, Nơi chúng ta sẽ nhìn thấy những người bạn và gia đình trung tín của chúng ta mà đã đi trước ta. 2 Sa-mu-ên 12:23 – Đa-vít đã nói ông sẽ gặp lại con của mình… Đứa đã chết không lâu sau khi ra đời. Hê-bơ-rơ 11 cho chúng ta biết rằng tất cả người hùng trung tín vĩ đại của Kinh Thánh sẽ ở đó. Ma-thi-ơ 25:46 gọi nó là “sự sống đời đời.” Khải huyền 22:1 miêu tả một “dòng sông nước sự sống, trong như lưu ly, từ ngôi Đức Chúa Trời và chiên Con chảy ra, ở giữa phố thành và trên hai bờ sông có cây sự sống …” 

Vậy các bạn à, chúng ta sẽ đời đời ở trong sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus Christ, và Đức Thánh Linh. Và chúng ta sẽ không còn đau khổ. Chỉ có hạnh phúc và sự sum họp ngọt ngào cho đến đời đời.

Chúng ta đã bắt đầu bài học này với 2 Cô-rinh-tô 12, và tôi muốn kết thúc với câu tương tự. Phao-lô đã nói ông nhìn thấy những điều không được phép nói ra. Mấu chốt đó là, có rất nhiều điều về thiên đàng mà chúng ta không biết. Nhưng tôi có biết điều này… Như bài hát nói, “Thiên đàng chắc chắn sẽ rất xứng đáng.”

Có Thể Bạn Quan Tâm!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top