Lẽ Thật Về Nói Dối – Phần Một

Thực tế, tôi đã đọc một nghiên cứu vài năm về trước nói rằng: “Trung bình một người nói dối 25 lần một ngày.” Lần đầu khi đọc nó, tôi đã nghĩ rằng, “Làm sao có thể như thế được? Điều đó không thể đúng được!” Nhưng, sau đó tôi bắt đầu nghĩ về một số trong nhiều trường hợp mà mọi người nói dối.

Tác Giả: Don Blackwell

Dịch giả: Quý Hoàng

Đây là một sản phẩm của World Video Bible School.

Nguyện Đức Chúa Trời được vinh hiển!

Bạn đã từng nói dối chưa? Tôi nghĩ là mỗi người chúng ta đều phải trả lời “có” cho câu hỏi đó. Ít nhất một lần, hầu như chắc chắn là nhiều lần, chúng ta đã làm điều đó. Nói dối là một vấn đề mà về mặt bản chất hầu như là toàn cầu.

Và chúng ta thường có một khuynh hướng phân loại các sự nói dối. một số lời nói dối chúng ta nghĩ như các lời nói dối to lớn, và những lời nói dối khác thì chúng ta cho là không quan trọng.

Những gì mà tôi muốn nói đến trong vài phút tiếp theo, là câu hỏi, “Đức Chúa Trời thực sự nghĩ gì về việc nói dối?”

Vài năm về trước, tôi được mời phát biểu ở Winston-Salem, Bắc Carolina, và đề tài mà họ định cho tôi là “Thử thách phải trung thực hàng ngày.” Bạn nghĩ gì về câu hỏi đó? Bạn có nghĩ đó là một thử thách hằng ngày để là trung thực không? Có rất nhiều điều mà tôi đối mặt trong cuộc sống mà là các thử thách, Nhưng chúng không nhất thiết là hằng ngày. Bạn nghĩ gì về điều này? Tôi sẽ nói là nó chắc chắn là như vậy.

Thực tế, tôi đã đọc một nghiên cứu vài năm về trước nói rằng: “Trung bình một người nói dối 25 lần một ngày.” Lần đầu khi đọc nó, tôi đã nghĩ rằng, “Làm sao có thể như thế được? Điều đó không thể đúng được!” Nhưng, sau đó tôi bắt đầu nghĩ về một số trong nhiều trường hợp mà mọi người nói dối. Có thể bạn đã có một ngày dài làm việc bạn trở về nhà, mệt mỏi và bạn ngồi xuống bạn sẽ thư giãn, ăn tối và chơi với gia đình mình. Rồi điện thoại reo lên. Và một thành viên trong gia đình bắt máy, và dĩ nhiên, là gọi cho bạn. Và đó là một cuộc tiếp thị qua điện thoại. Bạn sẽ nói gì? Dễ để nói rằng, “Nói họ là tôi không có ở nhà.” Và thỉnh thoảng, trước khi chúng ta thậm chí nghĩ về nó, chúng ta đã nói điều gì đó như thế.

Nếu bạn bắt đầu thêm vào các việc tình cờ như thế, Thì có lẽ đúng là một người trung bình nói dối 25 lần một ngày. Hy vọng đó không phải là một tín đồ Đấng Christ, Nhưng chỉ là một người bình thường.

Theo một cuộc thăm dò ý kiến, đa số mọi người được phỏng vấn đã nói rằng: “…họ đã nói dối và sẽ nói dối nữa:

+Thứ nhất – để bảo vệ chính bản thân họ;

+Thứ hai – để tránh làm tổn thương lòng tự ái của người khác.”

Đối với tôi, thì việc biết mình bị dối lừa còn tổn thương lòng tự ái của tôi hơn. Tôi có thể nhớ có một dịp mà tôi đã giảng một bài giảng, Và sau đó, tôi đã hỏi một vài người bạn của tôi xem họ nghĩ gì về nó. Và một trong số họ nói rằng, “À, tôi không nghĩ là nó rất tốt. Phần mở đầu khá sao lãng.” Và lúc đầu, nó chạm lòng tự ái của tôi. Nhưng sau đó tôi đã nghĩ rằng, “Cảm ơn. Đó là một câu trả lời thực sự. Một câu trả lời không chân thành sẽ không chỉ giúp tôi được một chút; Nhưng đó lại là một lời phê bình ngầm thực sự.” Mọi người nói là họ nói dối để bảo vệ chính bản thân mình; để tránh làm tổn thương người khác.

+Thứ 3: họ nói dối để tránh rắc rối. Một tác giả đã định nghĩa một lời nói dối như: “Một cách tránh rắc rối của người nhút nhát.” Và tôi nghĩ đó là một định nghĩa hay, bởi vì nó cần chất xơ đạo đức, nó cần sự can đảm, nó cần xương sống để nói sự thật.

Bạn nghĩ cuộc thẩm dò này này với chúng ta điều gì? Nó nói với chúng ta rằng hầu hết mọi người đều không có vấn đề gì với việc nói dối. Hay tôi có lẽ nên nói rằng, hầu hết mọi người ĐỀU có Một nan đề Với việc nói dối.

Về câu hỏi này thì sao, “Với độ tuổi nào thì bạn cho rằng việc nói dối trở thành một nan đề cho mọi người?” Tôi đã hỏi câu hỏi này một lần với một nhóm người. Và đôi khi dưới khán đài la lên từ phía sau rằng “Ngay khi họ biết nói.” Và tôi đoán là điều đó đúng. Đó chắc chắn là một trong các tội lỗi đầu tiên Mà một người trẻ tuổi phạm phải trong đời mình. Một đứa trẻ nhận một số điểm thấp trong sổ liên lạc của mình và nó nói dối về điều đó. Một đứa trẻ bị bắt gặp đang làm điều gì sai, và nó nói dối để tránh rắc rối. Và nó chắc chắn không dừng lại với con trẻ. Người lớn nói dối cho đến tất cả các quan chức cấp cao trong chính phủ, đều có vấn đề với việc nói dối. Và, chắc chắn tất cả chúng ta có thể nhớ đến các công chức nhà nước nói dối và phạm tội khai man để tránh rắc rối.

Nhưng, nói dối là một trong những tội lỗi mà chúng ta nghĩ đến như không quan trọng. Và chúng ta nghĩ là, “Ôi, nó có làm hại gì chứ?” Với tư tưởng đó, tôi muốn bắt đầu bài học của chúng ta bằng Châm Ngôn 6:16-19. Đây là những gì đoạn trích nói: “Có sáu điều Đức Giê-hô-va ghét, Và bảy điều Ngài lấy làm gớm ghiếc: Con mắt kiêu ngạo, lưỡi dối trá, tay làm đổ huyết vô tội, lòng toan những mưu ác, chân vội vàng chạy đến sự dữ. Kẻ làm chứng gian và nói điều dối, cùng kẻ gieo sự tranh cạnh trong lòng anh em.” Tôi muốn các bạn lưu ý trong danh sách ngắn này về bảy điều mà Đức Chúa Trời ghét, có hai điều được nhắc đến liên quan đến việc nói dối: lưỡi dối trá và một kẻ làm chứng gian và nói điều dối. Hai trong số bảy điều mà Đức Chúa Trời gớm ghiếc liên quan đến việc nói dối.

Trên cán cân của loài người chúng ta, thì việc nói dối không được xếp hạng cao ở đó. Nhưng với cán cân của Đức Chúa Trời thì sao? Nếu có đơn vị “tội-meter” thì sao? Đức Chúa Trời nói, “Đây là bảy điều mà ta gớm ghiếc, Đó là một sự ghê tởm, đó là sự xa cách riêng biệt khỏi mắt ta. Và nói dối là một trong số chúng.” Thực tế, chúng ta có thể nói rằng nói dối là hai trong số chúng. Đó là vấn đề các bạn ạ.

Nếu chúng ta muốn đúng, thì chúng ta phải thay đổi cách nhìn mọi thứ. Chúng ta sẽ phải bắt đầu nhìn như đây là cách mà Đức Chúa Trời nhìn nó.

Hãy định nghĩa “nói dối.” Từ điển Webster định nghĩa nói dối theo cách này: “Nói ra lời giả dối với một chủ ý để lừa dối.” “Để tạo nên một cảm giác không chính xác; để phơi bày một vẻ bề ngoài lừa dối…”

Giờ thì, biết được định nghĩa đó, tôi sẽ hỏi bạn câu hỏi này, “Một người có thể nói dối mà không thực sự đang nói các lời đó không?” Đôi khi, mọi người sẽ nỗ lực rất nhiều để khiến ai đó tin vào điều gì đó mà không phải sự thật, Nhưng họ không thực sự nói các lời đó. Và vì vậy, họ sẽ nói rằng, “Tôi đã không nói dối.” Đôi khi, trong tòa án, mọi người cũng chơi trò chơi nhỏ này, và đó là lý do tại sao họ phải gặp luật sư của họ trước khi họ đứng trước tòa để làm chứng để họ biết làm thế nào để đưa ra một cảm tưởng sai lầm mà chính bản thân họ không phải đang khai man. Đó là “làm thế nào để nói dối mà không thực sự nói dối.” Nhưng, đó vẫn là một lời nói dối.

Về cơ bản, chúng ta có ý này: bạn khiến ai đó tin vào điều gì đó mà không phải sự thật; Và bạn làm điều đó một cách cố ý.

Chúng ta không đang nói về một sai lầm. Tất cả chúng ta đều phạm sai lầm. Điều đó vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Chúng ta đang nói về việc cố ý lừa gạt ai đó.

Khi chúng ta nghĩ về đề tài nói dối, điều đầu tiên tôi muốn chúng ta xem xét là đề tài về “Đức Chúa Trời và việc nói dối.

Và điểm đầu tiên tôi muốn chúng ta lưu ý là sự thật rằng: “Đức Chúa Trời không thể nói dối.” Đó là bất khả thi cho Ngài làm điều đó. Tít 1:2 nói về sự sống đời đời của tín đồ Đấng Christ: “Đức Chúa Trời không thể nói dối đã hứa từ muôn đời về trước.” Điều đó có nghĩa gì? Nó có nghĩa là khi Đức Chúa Trời nói điều gì đó, thì chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng nó bởi vì Ngài sẽ không và thực sự không thể, nói dối. Khi Đức Chúa Trời hứa sự sống đời đời cho người trung tín, Chúng ta có thể tin tưởng là nó sẽ xảy ra.

Trong 2 Phi-e-rơ 3:8, Kinh Thánh nói rằng: “…Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ nên quên rằng ở trước mặt Chúa một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày.” Điều đó có nghĩa gì? Trong bối cảnh của 2 Phi-e-rơ 3, có lời tiên tri rằng vào những ngày sau rốt, một vài người sẽ chối bỏ rằng sẽ có một ngày phán xét. Họ không nghĩ là Chúa sẽ trở lại. Và lý do của họ là, đã hàng ngàn năm rồi, và không có gì xảy ra cả, và sẽ không có gì xảy ra. Nhưng mạch văn nói rằng, “… với Chúa ngàn năm như một ngày.” Luận điểm đó là lời hứa của Đức Chúa Trời là thật, cho dù Ngài thực hiện nó ngày hôm qua, hay là Ngài đã thực hiện nó hàng ngàn năm, hay hàng triệu năm về trước. Tại sao lại như thế? Bởi vì Đức Chúa Trời không thể nói dối. Thưa các bạn, mọi lời hứa trong Kinh Thánh rồi sẽ xảy ra. Khi Đức Chúa Trời hứa sự sống đời đời cho người trung tín, thì nó sẽ xảy ra. Khi Ngài hứa hình phạt đời đời cho kẻ ác, Thì điều đó cũng sẽ xảy ra.

Thỉnh thoảng, tôi nghe một thành viên Hội Thánh đưa ra một lời bình về sự mất mát của một người thân yêu, không phải tín đồ Đấng Christ. Họ sẽ nói như thế này, “Tôi biết anh ta không phải là một tín đồ Đấng Christ, nhưng anh ta là một người tốt. Có lẽ Đức Chúa Trời sẽ cứu anh ta bằng cách nào đó.” Bạn biết không? Điều đó không thể xảy ra được.  Bởi vì Đức Chúa Trời không thể nói dối. Trong 2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:8, Kinh Thánh nói vào ngày phán xét, Đấng Christ sẽ đến: “…giữa ngọn lửa hừng, báo thù những kẻ chẳng hề nhận biết Đức Chúa Trời…” và hãy nghe điều này, “…và không vâng phục Tin Lành của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta.” Nếu một người không vâng phục Tin Lành, thì người đó sẽ không được cứu. Nếu người đó được cứu, nếu Đức Chúa Trời cứu người đó, thì Đức Chúa Trời sẽ là kẻ nói dối. Và đó là luận điểm thứ nhất của chúng ta: Đức Chúa Trời không thể nói dối.

Thứ hai, tôi muốn chúng ta lưu ý rằng Đức Chúa Trời ghét việc nói dối. Không chỉ bởi vì Ngài không thể nói dối, mà Ngài ghét nó.

Châm ngôn 6:17, nói rằng: “Nói dối là một sự gớm ghiếc với Chúa.”

Châm ngôn 12:22, nói rằng: “Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va: Song ai ăn ở trung thành được đẹp lòng Ngài.”

Vậy thứ hai: Đức Chúa Trời ghét việc nói dối. Ngài không thể làm nó và Ngài ghét nó.

Thứ ba: “Nói dối trái nghịch với bản chất của chính Đức Chúa Trời.”

Tôi muốn nói gì qua điều đó? Bản chất của Đức Chúa Trời là gì? Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời là “lẽ thật.” khi Đấng Christ bước đi trên đất này, Ngài đã nói rằng: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” Giăng 14:6 Thêm vào đó, Lời của Ngài là “lẽ thật.” Tác giả Thi Thiên đã viết: “Vì các lời Đức Chúa Trời là ngay thẳng, Các việc Ngài đều làm cách thành tín.” Thi Thiên 33:4 Giăng đã viết: “Xin Cha lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; Lời Cha chính là lẽ thật.” Giăng 17:17. Thi Thiên 31:5, gọi Đức Chúa Trời là “Đức Chúa Trời của lẽ thật.”

Đức Chúa Trời không thể nói dối; Ngài ghét nói dối; Nó trái nghịch với bản chất của Ngài.

 thứ tư: “Đức Chúa Trời cấm con cái của Ngài nói dối.”

Dưới luật pháp cũ, Lê-vi ký 19:11, Kinh Thánh nói rằng, “Các ngươi chớ ăn trộm ăn cắp, chớ nói dối, và chớ lừa đảo nhau.” Mười Điều Răn đã nói rằng: “Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận mình” Xuất Ê-díp-tô 20:17. Trong Tân Ước, được bao gồm trong danh sách với kẻ nhút nhát, kẻ không tin, và kẻ gớm ghiếc, và kẻ giết người, kẻ gian dâm, kẻ phù phép, thờ thần tượng. Chúng ta thấy các từ “kẻ nào nói dối.” Kinh Thánh nói rằng những người này: “phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: Đó là sự chết thứ hai.” Khải huyền 21:8.

Khi chúng ta nghĩ về Đức Chúa Trời và sự nói dối, Dĩ nhiên, ngược với Đức Chúa Trời là Satan, kẻ mà Kinh Thánh nói là: “Cha của sự nói dối.” Giăng 8:44, nói về Satan: “…vừa lúc ban đầu, nó đã là một kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật, vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình, vì nó vốn là kẻ nói dối Và là cha sự nói dối.”

Chúng ta đã nói về Đức Chúa Trời và sự nói dối. Bây giờ chúng ta chuyển sang nói về con người và sự nói dối.

Châm ngôn 13:5 nói rằng: “Người công bình ghét lời dối trá…” Chúng ta chỉ vừa nói về Giăng 8:44 mà nói rằng Satan là “cha sự nói dối.” Có dịp tôi đã nghe ai đó nói rằng, “Một người không bao giờ giống ma quỷ hơn lúc người đó đang nói dối.” Bạn nghĩ câu nói đó có đúng không? Trong Giăng 8, khi những người Giu-đa đó đang nói dối, Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: “Các ngươi chỉ giống như cha các ngươi. Các ngươi thuộc về ma quỷ.” Và nói dối có lẽ là một trong những tội lỗi phổ biến nhất trong số tất cả các tội lỗi. Tôi đã nói rằng một người thường nói dối 25 lần một ngày. Bạn có nghĩ về tội nào khác mà bị phạm nhiều lần như thế trong một ngày không? Tôi có lần đã hỏi một thính giả liệu rằng họ có thể nghĩ về tội nào khác Mà một người có thể phạm 25 lần một ngày không. Tôi đã nói là tôi không thể. Ai đó nói từ phía sau rằng, “Dục vọng.” Và tôi đã nghĩ rằng, “Tôi cho rằng điều đó có thể đúng.” Nhưng bạn phải thừa nhận rằng nói dối sẽ phải nằm gần đầu danh sách khi nói về mức độ thường xuyên.

Bởi vì nói dối là một tội mà gây phiền hà cho bất cứ ai từ lúc rất nhỏ cho đến lúc rất già. Và nó là một tội lỗi mà, tôi cho rằng, mỗi người từng sống bất cứ thời điểm nào trên đất này đã phạm phải. Nhưng nói dối dường như là một vấn đề lớn hơn đối với một số người.

Một số người đã cho rằng nói dối không phải là một cái bẫy mà họ đôi khi đã ngã xuống, hơn thế nó là một cách sống. Tôi có dịp đã nghe nói rằng, “Người có thói quen nói dối sẽ nói dối Khi sự thật sẽ dễ dàng hơn.” Và tôi nghe nói về một số người, “Làm thế nào bạn biết khi nào người này đang nói dối?” Và câu trả lời là, “Khi môi anh ta đang chuyển động.” Đúng chứ? Bạn có thể biết được ai đó giống như thế.

Câu hỏi mà chúng ta có thể hỏi là đây: “Tại sao? Tại sao con người nói dối?” Nếu bạn được hỏi câu hỏi đó, thì bạn sẽ trả lời như thế nào? Ai đó có thể nói rằng, “À, con người nói dối, mọi người nói dối để được lợi ích.” Và chắc chắn điều đó đúng. Một người có thể nói dối về tiền thuế để giữ được nhiều tiền hơn. Khi tôi sống ở Alabama, tôi đã nhìn thấy một chiếc xe tải nhỏ bên đường với bảng “Cần bán” trên nó. Và tôi đang cần một chiếc xe tải nhỏ nên tôi đã dừng lại, và sau khi nhìn nó, tôi đã quyết định mua chiếc xe này. Tôi lấy số và gọi cho người chủ. Và rồi, chúng tôi đã đi đến một công chứng viên để điền hóa đơn mua bán và công chứng nó. Và khi người đàn ông đó đang điền hóa đơn mua bán, Ông ta đã hỏi rằng, “Anh có muốn tôi điền rằng anh đã trả cho chiếc xe 2000$ thay vì 3000$ không? Tôi hơi bối rối và tôi nói rằng, “Anh sẽ bán nó cho tôi với giá 2000$ sao?” Anh ta nói rằng, “Không, không. Tôi chỉ nghĩa rằng nếu tôi điền số tiền nhỏ hơn, Thì sẽ giúp anh tiết kiệm được một ít tiền khi trả thuế cho nó.” Anh ta đang đề nghị nói dối. Anh ta đang đề nghị làm giả giấy tờ để tiết kiệm cho tôi một ít tiền. Mọi người thường nói dối để được lợi. Một người bán hàng có thể nói dối một khách hàng về một sản phẩm để có thể bán được. Bạn nghĩ điều đó đã từng xảy ra trước đây chưa? Và ai đó có thể nói rằng, “À, đó chỉ là kinh doanh. Anh biết đó, anh không thể sống trong ngành kinh doanh xe hơi nếu anh không thay đổi sự thật một chút. Nếu câu nói đó đúng, thì bạn tốt hơn nên bước ra khỏi ngành xe hơi; bởi vì bạn không thể lên thiên đàng như thế. Một người đang kiếm việc có thể nói dối với người chủ tương lai của mình để được thuê. Anh ta có thể nói dối, thổi phồng các năng lực của mình. Ai đó có thể nói dối chủ của mình, gọi điện đến và nói bị bệnh khi anh ta không thực sự bị bệnh. Thực tế, anh ta chỉ muốn nghỉ một ngày thôi. Và vì vậy anh ta nói dối. Và mọi người khoe khoang về những điều như thế. Vài năm về trước, có một bài nhạc đồng quê Và tôi nghĩ nó có tựa đề là “Tôi không phải là tôi cho đến thứ hai.” Và trong bài hát này, nhạc sĩ nói rằng, “…Tôi gọi xin nghỉ làm, dù lưng tôi không đau lắm…” và kế hoạch của anh ta là để đi chơi, vui vẻ, và tiệc tùng.

Những điều như thế rất phổ biến, và theo nhiều cách, là một tội lỗi được chấp nhận trong xã hội của chúng ta. Nhưng Châm ngôn 21:6 nói rằng: “Tài vật nhờ dùng lưỡi dối gạt mà được ấy là một điều hư không mau hết của kẻ tìm sự chết.” Nói cách khác, những người kiếm lợi bằng cách nói dối đang tìm kiếm sự chết đời đời. Họ sẽ trải qua đời đời trong địa ngục bởi vì họ nói dối để có tài vật bây giờ.

Lý do khác mà tại sao mọi người có thể nói dối là để tránh bản thân khỏi rắc rối. Cng ta đã nói sơ qua điều này lúc đầu. Chúng ta nhìn thấy điều này khi trẻ con bị bắt gặp thò tay vào hũ bánh. Chúng ta thấy điều này khi người lớn có thể nói dối một cảnh sát viên. Họ bị chặn lại vì tốc độ hay vi phạm giao thông nào đó, và họ có thể chối nó hoàn toàn. Hay họ có thể pha chế lời nói dối nào đó, “Tôi bị trễ giờ đón con trên trường,” hay “Tôi đang trên đường đến bệnh viện.” Hàng triệu lý do họ có thể nghĩ đến để tránh nói sự thật để bản thân họ khỏi gặp rắc rối. Và tận đến các nhà chức trách chính quyền. Chúng ta thấy họ nói dối trước quốc hội để tránh hình phạt cho các việc làm của họ. Và họ chơi các trò chơi lời nói, ngữ nghĩa học này, Để cố gắng thay đổi một lời nói dối thành thứ gì đó hơn một lời nói dối.

Thực tế, một số người sẽ nói dối với bất cứ lý do gì. Đôi khi, mọi người sẽ nói dối để tránh tổn thương cảm xúc của ai đó. Bạn nghĩ vì về điều đó? Bạn có thể tưởng tượng Chúa của chúng ta đã làm như thế không? Với nhiều người, dạng nói dối đó sẽ không phải là vấn đề gì to tát. Nó là một trong số các tội mà chúng ta chấp nhận. Thực tế, chúng ta đi đến thuật ngữ “Lời nói dối trắng ngà.” Nó nhỏ, màu trắng của nó, Nó tinh khiết, nó vô tội. Nó không làm tổn thương bất cứ ai. Và thực tế, nó có thể giúp ai đó tránh khỏi nỗi đau nào đó. Tôi thích xem “The Andy Griffith Show,” Nó là buổi diễn yêu thích của tôi. Nó tuyệt vời, nhưng nếu bạn xem nó nhiều lần Thì bạn biết rằng Barney luôn luôn làm rối lên việc gì đó, và Andy, thường, nói dối để tránh cho Barney bị tổn thương. Xã hội của chúng ta đi đến luận điểm rằng chúng ta thậm chí nghĩ điều đó là đáng ngưỡng mộ, đáng trân trọng. Bởi vì sau tất cả, bạn làm điều đó bởi vì bạn quan tâm đến con người.

Chúng ta cần nhận biết rằng nói dối là sai. Đó là một sự vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời. Và chúng ta không được cho phép bản thân mình đo đạc tội lỗi bằng việc nó gây hay không gây hại như thế nào trên đất này.

Bài giảng đầu tiên mà tôi từng giảng được đặt tựa là “Các việc nhỏ.” Tôi nghĩ tôi vẫn có một băng cát-sét cũ về nó. Nó đi qua một danh sách những điều mà mọi người thường xem như các tội lỗi nhỏ. Nhưng, điểm sau cùng của bài học đó là Bất cứ tội lỗi nào cũng có thể khiến cho một người bị hư mất. Và qua đó, không có tội lỗi nào là nhỏ cả.

Và, bạn biết chuyện gì xảy ra với tội lỗi không? Bạn biết bản chất của một lời nói dối là gì không? Bạn nói một lời nói dối và nó lớn lên. Và nó dẫn đến một lời nói dối khác.

Ai đó đã nói rằng, “nếu bạn chưa từng nói dối, Thì bạn chưa từng phải nhớ bạn đã nói gì.” Tôi nghĩ đó là một câu nói hay. Khi chúng ta nghĩ về con người và nói dối, Chúng ta cần nhận ra rằng nói dối rất tai hại. Nói dối thật sự làm tổn thương mọi người. Có một câu chuyện cũ về một cậu bé gặp rắc rối với việc nói dối. Và vì vậy cha của nó muốn dạy nó một bài học. ông đã mua một mảnh gỗ mới và đóng mười cây đinh vào mảnh gỗ này. ông gọi con của mình lại và nói rằng, “Con à, con vừa mới nói 10 lời nói dối. Ta muốn con quay về và ta muốn con sửa đổi chúng. Ta muốn con chỉnh sửa chúng. Và, khi con sửa mỗi lời nói dối, thì chúng ta sẽ rút một cây đinh ra khỏi khúc gỗ.” Và cậu bé đã bắt đầu sửa đổi tất cả các lời nói dối của mình. Khi cậu bé hoàn thành, và mười cây đinh được nhổ đi, cha của nó nói rằng, “Nó trông như thế nào?” Cậu bé trả lời rằng, “Mười cây đinh đã không còn nữa, Nhưng các vết sẹo vẫn còn. Các vết sẹo vẫn còn trên miếng gỗ.” Và người cha nói rằng, “Bây giờ, con đã học được bài học. Nói dối hủy hoại mà đôi khi không thể sửa chữa được. Nó tổn thương cảm xúc và nó để lại những tiếng xấu.” Tôi quen thuộc với một sự cố xảy ra vài năm về trước. Một cô bé trong một trường trung học thị trấn đã cáo buộc một trong các thầy giáo, Một cáo buộc mang bản chất tình dục. Và, trong thị trấn nhỏ này, danh tiếng của người thầy bị hủy hoại. Nó đã gây ra thiệt hại khủng khiếp cho gia đình của ông. Cuối cùng, người này đã chuyển đi và tìm công việc khác ở nơi khác. Một thời gian sau, cô gái này xuất hiện và nói rằng, “Tôi đã nói dối. Tôi đã dựng nên nó. Nó chưa bao giờ thực sự xảy ra cả.” Điều đó có sửa đổi được vấn đề không? Sự xưng nhận của cô ấy xóa bỏ được sự thiệt hại không? Dĩ nhiên, chúng ta biết là nó không thể. Nói dối có thể làm tổn thương những người khác.

Tiếp theo, nói dối không chỉ có thể làm tổn thương mọi người, nhưng nó còn có thể hủy hoại danh tiếng của chính bạn. Châm ngôn 22:1, nói rằng: “Danh tiếng tốt còn hơn tiền của nhiều…” Việc đánh mất danh tiếng tốt của bạn thực sự là một mất mát to lớn. Và một cách chắc chắn để mất đi tiếng tốt của bạn là trở thành một kẻ nói dối. Rất ít người tôn trọng một kẻ nói dối; Nhưng một người nói lẽ thật được tôn trọng bất cứ nơi nào. Bạn đã từng nghe thành ngữ này, “Một người chỉ tốt như lời nói của chính mình.” Có một số người mà tôi từng biết nhiều năm, Mà về họ có thể được nói rằng, “Nếu anh ABC nói với bạn điều gì đó, thì bạn có thể tin tưởng, Bởi vì lời của anh ta tốt như vàng vậy.” Các bạn à, đó là một châu báu lớn khi mọi người nghĩ về bạn theo cách đó. “Danh tiếng tốt còn hơn tiền của nhiều.”

Nhiều năm về trước, tôi đã quyết định là tôi sẽ không bao giờ nói dối nữa. Giờ thì, tôi sẽ người đầu tiên nói với bạn rằng, điều đó đã không luôn luôn là một mục tiêu dễ để sống theo. Và có nhiều lúc việc nói một điều giả dối dường như dễ dàng hơn nhiều so với việc nói sự thật. Và đôi khi tôi đã mắc lỗi. Nhưng, danh tiếng và cam kết của tôi với Chúa có ý nghĩa đối với tôi nhiều hơn mối lợi ngắn ngủi mà có thể đạt được bởi việc nói dối. Và khi bạn, như một tín đồ Đấng Christ, đạt được điểm mà mọi người có thể đến cùng bạn và biết rằng bạn sẽ nói với họ sự thật mặc kệ mọi thứ, dù là nó có làm hài lòng hay không, Thì thực sự bạn có một tài sản giá trị.

Nói dối có thể tổn thương người khác. Nó có thể hủy hoại danh tiếng của bạn. Và nó có thể gây hại cho Hội Thánh. Nếu một người sống một đời sống tín lý đúng đắn, nhưng không phải là một đời sống đúng đắn thì người đó đang sống một đời sống mâu thuẫn.

Nếu bạn có một người mà sẽ đấu tranh cho lẽ thật về phép báp-têm, và người đó bào chữa cho một Hội Thánh của Tân Ước. Nhưng trong đời sống hàng ngày của mình, anh ta nói dối, thì bạn nghĩ điều đó làm gì với Hội Thánh? Tôi cho rằng ít điều gây hại cho Hội Thánh của Chúa hơn. Một người tuyên bố mình là tín đồ Đấng Christ và sau đó không sống giống như một tín đồ Đấng Christ.

Khi chúng ta nói về việc nói dối tổn thương một người, thì có nhiều lần trong lịch sử, khi mà việc nói dối đòi một người trả cả cuộc đời của chính mình. Trong 1 Các Vua 13, chúng ta có một câu chuyện về nhà tiên tri trẻ người đã gửi lời tiên tri nghịch cùng vua Giê-rô-bô-am. Và, khi ông trung tín thực hiện nhiệm vụ của mình, Đức Chúa Trời đã bảo ông rằng, “Sau khi ngươi nói tiên tri cùng vua, thì trở về nhà.” “Nhưng, đừng dừng dọc đường vì đồ ăn, Và đừng quay lại con đường mà người đã đến.” Và bạn nhớ câu chuyện đó không. Một tiên tri già đến cùng người và nói rằng, “Hãy về nhà với ta đặng dùng bữa.” Ông nói rằng, “Không sao đâu. Một thiên sứ bảo tôi nói với anh điều này.” Nhưng sau đó, 1 Các Vua 13:18, thêm vào các từ này: “Nhưng người tiên tri này nói dối người.” Và người tiên tri trẻ đồng ý. Người về nhà cùng với người tiên tri già, và kết quả là, Chúa đã phạt ông bằng cái chết.

Trong Tân Ước, Công vụ 5, Chúa đã bày tỏ sự gớm ghiếc của Ngài cho việc nói dối khi một người tên A-na-nia và vợ mình, Sa-phi-ra đã nói dối về một mảnh đất mà họ đã bán. Họ đã nói là họ đã dâng toàn bộ tiền cho Hội Thánh; nhưng thực sự thì, họ đã giữ lại một phần của nó cho bản thân mình. Và họ có thể nghĩ rằng, “Nó không quan trọng. Chúng ta dâng tiền để giúp công việc của Chúa Và chúng ta chỉ nói dối về phần trăm thôi. Nó không gây hại cho ai cả, đúng không?” Đó là cách chúng ta nghĩ, phải không? Nhưng Chúa đã đanh thép bày tỏ cảm nhận của Ngài về việc nói dối khi cả hai người họ đều bị đánh chết.

Nhưng, đây là điểm quan trọng nhất. Nói dối có thể bắt một người trả giá bằng linh hồn của mình. Châm ngôn 21:6 nói rằng, Lưỡi dối trá là một đặc điểm của những người tìm kiếm sự chết. Khải huyền 21:8 nói rằng: “…phàm kẻ nào nói dối thì phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: Đó là sự chết thứ hai.” Và 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12, Kinh Thánh dạy rằng Việc tin vào một điều giả dối có thể đòi một người trả giá bằng linh hồn của mình. Và bạn thấy đó, tội nói dối này mà chúng ta nghĩ là không quá quan trọng, mà chúng ta gọi là “nhỏ bé” và “vô tội,” có thể khiến tôi đánh mất tài sản giá trị nhất của mình, linh hồn bất tử và đời đời của tôi. Và nó có thể khiến tôi bị thiêu đốt đời đời trong địa ngục của ma quỷ.

Về Đức Chúa Trời và sự nói dối: Đức Chúa Trời không thể nói dối. Ngài ghét việc nói dối. Ngài cấm con cái của Ngài nói dối. nó trái ngược với chính bản chất của Ngài; Nhưng ma quỷ là cha của nó. như một người đã nói, “Có lẽ một người không bao giờ giống với ma quỷ hơn, là khi người đó đang nói dối.”

Về con người và sự nói dối: Nói dối có thể tổn thương người khác. Nó có thể hủy hoại danh tiếng của một người. Nó có thể gây ra thiệt hại không kể được với Hội Thánh. Nó đòi người ta trả giá cả mạng sống của mình. Và quan trọng nhất, nó có thể đáng giá bằng cả linh hồn của tôi.

Châm ngôn 12:22 nói rằng: “Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Song ai ăn ở trung thành thì được đẹp lòng Ngài.”

Có Thể Bạn Quan Tâm!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top