Các tín đồ Đấng Christ ngày nay có nên giữ ngày Sa-bát không? Ngày Sa-bát có nên là ngày thờ phượng chính của chúng ta không?
Lẽ Thật Về Ngày Sa-bát
Tác giả: Don Blackwell
Dịch giả: Quý Hoàng
Nguồn: World Bible Video School
Các tín đồ Đấng Christ ngày nay có nên giữ ngày Sa-bát không? Ngày Sa-bát có nên là ngày thờ phượng chính của chúng ta không?
Trước tiên, hãy xác minh xem, ngày Sa-bát là ngày nào? Theo Xuất Ê-díp-tô ký 20:8, ngày Sa-bát là ngày thứ bảy, hay ngày cuối trong tuần. Hãy nghe đoạn trích. “Ngươi hãy làm hết công việc mình trong sáu ngày; nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi trong ngày đó, đều chớ làm công việc chi hết.”
Chúng ta dĩ nhiên hiểu rằng ngày Sa-bát trong tuần là ngày thứ bảy. Và vì vậy, đó là câu hỏi của chúng ta. Các tín đồ Đấng Christ ngày nay có nên đặt ngày thứ bảy riêng ra như một ngày nghỉ và một ngày thờ phượng không? Và câu trả lời cho câu hỏi đó là: Không.
Rất nhanh thôi, tôi muốn nêu ra 5 nguyên nhân tại sao chúng ta không bị bắt buộc hay đòi hỏi phải giữ ngày Sa-bát ngày nay.
Nguyên nhân thứ nhất: Ngày Sa-bát đã không áp dụng cho bất cứ ai trước thời kỳ ban hành Mười Điều Răn. Lý do để điều này quan trọng là bởi vì ngày nay những người tìm cách trói buộc ngày Sa-bát, thì họ sẽ tranh cãi rằng ngày Sa-bát luôn luôn bắt buộc với loài người. Họ cho rằng từ khi tạo dựng thế gian, loài người luôn luôn bị bắt phải giữ ngày Sa-bát.
Nhưng các bạn à, vấn đề không đơn giản như vậy. Việc giữ ngày Sa-bát không áp dụng cho bất cứ người nào trước thời kỳ ban hành Luật pháp Môi-se hay Mười Điều Răn tại núi Si-nai.
Hãy nghe điều này, Phục truyền 5:2 nói rằng, “Giê-hô-va Ðức Chúa Trời chúng ta có lập giao ước cùng chúng ta tại Hô-rếp. Chẳng phải cùng tổ phụ chúng ta mà Ðức Giê-hô-va đã lập giao ước nầy đâu, nhưng cùng hết thảy chúng ta hiện ngày nay còn sống đây.”
Bạn thấy đó, luật pháp này được ban cho Môi-se, bao gồm cả ngày Sa-bát, không được ban cho loài người trước thời kỳ ở núi Si-nai.
Thực tế, không có nơi nào trong Kinh Thánh có bất cứ dấu vết nào rằng có người nào thực hành ngày Sa-bát từ khi tạo dựng A-đam cho đến thời Môi-se.
Nguyên nhân thứ hai để ngày Sa-bát không còn trói buộc chúng ta ngày nay là mục đích của ngày Sa-bát rằng nó là một dấu hiệu giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên.
Xuất Ê-díp-tô 31:16 nói rằng, “Ấy vậy, dân Y-sơ-ra-ên sẽ giữ ngày sa-bát trải các đời của họ, như một giao ước đời đời. Ấy là một dấu đời đời cho ta cùng dân Y-sơ-ra-ên.” Đoạn này đặc biệt nói rằng ngày Sa-bát là cho dân Y-sơ-ra-ên.
Và lại nữa, từ trước đến lúc này, chúng ta chưa bao giờ đọc về loài người giữ ngày Sa-bát hay về Đức Chúa Trời trói buộc ngày Sa-bát.
Và điều rất thú vị đó là sau khi luật Tân Ước, Luật của Đấng Christ được ban cho, chúng ta chưa bao giờ lại tìm thấy mọi người giữ ngày Sabát hay một mạng lệnh giữ ngày Sa-bát nào.
Nguyên nhân thứ ba mà ngày Sa-bát không còn trói buộc chúng ta ngày nay đó là mấu chốt của ngày Sa-bát là để nhắc dân Y-sơ-ra-ên Đức Chúa Trời đã giải thoát họ
khỏi Ê-díp-tô như thế nào. Đó là tất cả ý nghĩa của ngày Sa-bát.
Ngay sau khi Đức Chúa Trời ra lệnh dân Y-sơ-ra-ên giữ ngày Sa-bát, Ngài phán thế này trong chính câu tiếp theo: “Khá nhớ rằng ngươi đã làm tôi mọi nơi xứ Ê-díp-tô và Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi dùng tay quyền năng giơ thẳng ra đem ngươi ra khỏi đó; bởi cớ ấy…” Đây là lý do cho ngày Sa-bát: “bởi cớ ấy cho nên Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi có dặn biểu ngươi phải giữ ngày nghỉ” Phục truyền 5:15.
Giờ thì, điểm chính của tôi là gì nào? Điểm chính của tôi đó là đây là điều gì đó đặc biệt giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên. Nó không liên quan gì đến các tín đồ ngày nay.
Điểm thứ tư.
Lý do thứ tư mà ngày Sa-bát không còn trói buộc chúng ta ngày nay đó là thập tự giá của Đấng Christ đã cất đi ngày Sa-bát khỏi sự trói buộc lên dân sự của Đức Chúa Trời. Thập tự giá đã xóa bỏ ngày Sa-bát.
Cô-lô-se 2:14 nói rằng Luật của Môi-se –luật pháp cũ–đã được cất đi bởi vì Đấng Christ đã đóng đinh nó trên thập tự giá. Tôi muốn các bạn nghe câu 16, 2 câu sau đó. “Vì vậy…” (Khi biết được sự thật rằng Luật pháp đã bị đóng đinh trên thập tự giá.) “Vì vậy, chớ có ai đoán xét anh em về của ăn uống, hoặc ngày lễ, hoặc ngày mặt trăng mới, hoặc ngày Sa-bát.” Tân Ước đặc biệt nói với chúng ta ngày Sabát đã bị đóng đinh trên thập tự. Và biết được điều đó, nó không còn có hiệu lực và không ai có quyền đoán xét chúng ta liên quan đến việc giữ nó.
Thứ năm.
Đây là điều thứ năm cho chúng ta xem xét. Về khái niệm của ngày Sa-bát của tín đồ Đấng Christ này thì sao? Đôi khi những người ngày nay tranh luận rằng ngày Sa-bát không bị bỏ đi, nhưng hơn thế nó đã được thay đổi từ thứ bảy sang chủ nhật.
Các bạn à, trước tiên không có nơi nào trong Kinh thánh sử dụng thuật ngữ “Ngày Sa-bát của tín đồ Đấng Christ.” Cụm từ này được con người nghĩ ra. Tôi tin rằng lý do mà con người sinh ra tư tưởng về “ngày Sa-bát của tín đồ Đấng Christ” là bởi vì họ tin rằng Mười Điều Răn vẫn còn có hiệu lực với chúng ta ngày nay và họ đối mặt với một rắc rối khi họ đi đến điều răn thứ tư nói rằng, “Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh.” Họ nhận ra sự thờ phượng theo Tân Ước diễn ra vào ngày Chủ nhật, không phải thứ bảy, và vì vậy họ gặp rắc rối. Bạn làm gì với điều răn thứ tư? Bạn làm gì với ngày Sabát? Và vì vậy sinh ra khái niệm về “ngày Sa-bát của tín đồ Đấng Christ.” Nhưng, nếu chúng ta hiểu rằng Mười Điều Răn đã bị đóng đinh trên thập tự giá cùng với sự kết thúc của luật pháp Môi-se, thì khó khăn này không còn nữa.
Ai đó nói rằng, “Điều đó có nghĩa anh tin rằng chín điều răn khác không còn có hiệu lực ngày nay phải không?” Chắc chắn, chúng còn hiệu lực ngày nay nhưng không phải bởi vì chúng là một phần của luật pháp Môi-se. Nhưng hơn thế bởi vì chín trong mười điều răn được bao gồm trong luật pháp của Đấng Christ như một phần của Tân Ước.
Khái niệm của ngày Sa-bát tín đồ Đấng Christ này là không theo Kinh Thánh. Nó chưa bao giờ được thực hành bởi các tín đồ Đấng Christ theo Tân Ước. Các tín đồ ban đầu luôn luôn gặp nhau và thờ phượng vào ngày đầu tiên trong tuần. Công vụ 20:7 và 1 Cô-rinh-tô 16:1-2 nói với chúng ta rằng các tín đồ đến với nhau mỗi ngày chủ nhật để thờ phượng.
Thực tế, lần duy nhất mà ngày Sa-bát được nhắc đến sau khi Hội Thánh Tân Ước bắt đầu là lần thứ nhất, khi chúng ta bị cấm áp dụng nó, hay lần thứ hai khi các tín đồ ban đầu đi đến nhà hội vào ngày Sa-bát để tiếp cận và cải đạo Người Giu-đa những người mà vẫn nhóm lại vào ngày đó.
Từ ngày Hội Thánh bắt đầu, các con cái trung tín của Đức Chúa Trời đã nhóm lại vào ngày đầu tiên trong tuần, ngày chủ nhật, để thờ phượng Ngài.
The Decalogue – hay phổ biến hơn – Mười Điều Răn. Mười Điều Răn có thể được tìm thấy trong Xuất Ê-díp-tô ký 20:1-17. Chúng được ban cho Môi-se và con cái dân Y-sơ-ra-ên tại núi Sinai ngay sau khi họ rời khỏi xứ Ê-díp-tô. Nhiều người tin rằng Mười Điều Răn chứa đựng toàn bộ nghĩa vụ của con người với Đức Chúa Trời. Và rằng nếu như tôi lên thiên đàng ngày nay, thì họ nói đó là bởi việc giữ Mười Điều Răn.
Các bạn à, tôi muốn nói với các bạn rằng đó không phải là sự thật và nó không bao giờ là sự thật.