Lẽ Thật Về Địa Ngục

Địa ngục là gì? Địa ngục không phải là gì? Địa ngục sẽ trông như thế nào cho những người đi đến đó? Chúng ta sẽ để Kinh Thánh miêu tả cho chúng ta về nơi khủng khiếp này.

Tác giả: Don Blackwell

Dịch giả: Quý Hoàng

Đây là sản phẩm của trường World Video Bible.

Nguyện Đức Chúa Trời được vinh hiển!Năm 2009, tờ USA Today đưa ra một bài báo nói rằng “chỉ 59% người Mỹ tin vào địa ngục,so với 74% người tin vào thiên đàng…” Bài báo tiếp tục nói về một buổi hội nghị dành cho các nhà rao giảng để ứng phó với chủ đề, “Điều gì đã xảy ra với địa ngục?”

Người dẫn đầu buổi hội đã hỏi có bao nhiêu nhà truyền đạo đang tham gia đã từng giảng về địa ngục. Câu trả lời sao? Không có ai trong họ cả. Tôi sẽ đưa ra trích dẫn này, các nhà truyền đạo “né tránh chủ đề về sự nguyền rủa đời đời… Đó là phong tục để không nói bất cứ điều gì tiêu cực. Tôi nghĩ chúng ta đã bắt đầu từ chối địa ngục.” Một trích dẫn rất thú vị.

Trong bài học này, chúng ta sẽ nói về địa ngục. Và chúng ta sẽ làm điều đó bằng cách trả lời ba câu hỏi:

  1. Địa ngục là gì? 2. Địa ngục không phải là gì?
  2. Địa ngục sẽ trông như thế nào cho những người đi đến đó?

Chúng ta sẽ để Kinh Thánh miêu tả cho chúng ta về nơi khủng khiếp này.

Được rồi. Điểm thứ 1, Địa ngục là gì?

Có rất nhiều hiểu lầm về Địa ngục. Đối với một số người, kiến thức của họ về Địa ngục không rộng hơn các phim hoạt hình mà họ xem với con của mình là bao. Họ hình dung Địa ngục như căn nhà của ma quỷ, nơi hắn ngồi với một nồi sôi  màu đỏ và một cái nĩa. Những người khác nghĩ rằng “Địa ngục” chỉ là một thuật ngữ được dùng một cách bóng bẩy trong Kinh Thánh. Vẫn có những người khác nghĩ về Địa ngục như một sự chịu đựng ngắn ngủi cho đến khi người đó bị đốt cháy hết và không còn tồn tại nữa. Biết được tất cả các hiểu biết sai lầm đó, Hãy trả lời câu hỏi này, “Địa ngục là gì?”

Trước tiên, địa ngục là một nơi có thực. Ma-thi-ơ 5:29 Đức Chúa Jêsus nói rằng, “Nếu con mắt bên hữu xui cho ngươi phạm tội; thì hãy móc mà quăng nó cho xa ngươi đi; vì thà chịu một phần thân thể ngươi phải hư, còn hơn là cả thân thể bị ném vào địa ngục.” Đức Chúa Jêsus nói về địa ngục như một nơi có thực. Địa ngục là gì? Thứ hai, địa ngục là một nơi của sự đau khổ và đau đớn. Trong Ma-thi-ơ 10:28, Đức Chúa Jêsus nói rằng “Đừng sợ kẻ giết được thân thể mà không giết được linh hồn. Nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục.” 

Khải huyền 14:11 miêu tả sự đau đớn của những người đi đến đó theo cách này, “Khói của sự đau đớn chúng nó bay lên đời đời, …cả ngày lẫn đêm không lúc nào được yên nghỉ.” Vậy địa ngục là một nơi khủng khiếp của sự đau khổ và đau đớn.

Địa ngục là gì? Thứ ba, Kinh Thánh nói với chúng ta rằng Địa ngục là một nơi được đặc biệt sắm sẵn cho ma quỷ. Ma-thi-ơ 25:41, “Kế đó, Ngài (Đức Chúa Jêsus) sẽ phán cùng những kẻ ở bên tả rằng, Hãy lui ra khỏi ta, đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỷ và những quỷ sứ nó.”

Thứ tư, tôi cũng biết được từ đoạn trích này, rằng địa ngục không chỉ là nơi ở đời đời của ma quỷ nhưng nó cũng là nơi mà Đức Chúa Trời sẽ đưa tất cả những người hung ác đến đó.

Các bạn à, địa ngục là một nơi có thực và nó là nơi sẽ tồi tệ hơn sự đau đớn khủng khiếp nhất mà chúng ta từng biết đến trong đời này.

Trước khi chúng ta đi đến điểm tiếp theo, “Địa ngục không phải là gì?” Tôi muốn nói đến một sự phản đối mà đôi khi được nêu ra. 

Đôi khi có người sẽ đưa ra một lý luận như thế này: Họ sẽ nói rằng, “Không công bình. Đó là không công bằng để hình phạt ai đó đời đời cho điều gì đó mà họ đã làm chỉ trong một thời gian ngắn trên đất. Đó là không công bằng để phạt một vài năm phạm tội với sự đau đớn đời đời. Các bạn à, chúng ta đều hiểu rằng hình phạt cho tội phạm luôn luôn kéo dài hơn việc phạm tội. Chúng ta hiểu được rằng trên đất này, nếu một người bước chân vào một cửa hàng, người đó nổ súng và giết chết một nhân viên, thì người đó có thể bị kết án tù chung thân cho tội mà chỉ tốn của người đó chỉ 2 phút để làm. Tại sao bản án lại dài hơn việc phạm tội? Và câu trả lời là bởi vì mức độ nặng của việc tội phạm không được đo bởi độ dài của thời gian mà nó cần để phạm tội. Chúng ta hiểu điều đó, và chúng ta tán thành điều này ở trên đất này. Và khi một người thừa thận điều này, thì lý luận của người đó về địa ngục là quá lâu trở thành tự thất bại.

Thứ hai, thú vị là mọi người sẽ tranh luận rằng đó là không công bình để hình phạt ai đó đời đời vì các tội lỗi đã phạm chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà không có ai từng tranh cãi rằng đó là không công bình để thưởng con người đời đời. Lý lẽ đó là thuộc về cảm xúc. Và nó không thực sự công bình với chủ đề. Thiên đàng và địa ngục phải đứng và ngã cùng với nhau bởi vì cả hai đều dựa trên sự công bình và ân điển của Đức Chúa Trời. Và khi ai đó nói rằng, “Tôi chỉ không thể đi theo một Đức Chúa Trời mà sẽ cho con người xuống địa ngục đời đời. Người đó đang quên mất các mắt xích cuối cùng mà Đức Chúa Trời dùng để ngăn điều này. Đức Chúa Trời đã sai Con của Ngài, một thành viên của Đức Chúa Trời ba ngôi, chính Ngài, đã chết. Ngài đã bị đóng đinh bởi chính bàn tay của các tạo vật của Ngài để cố gắng ngăn con người khỏi địa ngục. Nhưng, thậm chí với tất cả những điều đó. Đức Chúa Trời cũng không ép con người lên thiên đàng. Trong phép phân tích cuối cùng, Ngài cho phép con người chọn. Đáng buồn thay, một số người lại chọn địa ngục.

Được rồi, điểm thứ hai, Địa ngục không phải là gì?

Từ địa ngục thực ra xuất hiện 23 lần trong Kinh Thánh bản King James. Không may thay, 23 lần xuất hiện này không phải tất cả đều nói về nơi mà chúng ta đang học trong bài này. Các dịch giả King James lấy ba từ Gờ-réc khác nhau và dịch chúng thành một từ tiếng Anh, hell (địa ngục). Lựa chọn làm như thế của họ đã gây ra một sự nhầm lẫn rất lớn. Vì vậy, tôi muốn liệt kê cho các bạn ba từ này và sau đó chúng ta sẽ nói ngắn gọn Từng từ một và ý nghĩa của nó là gì.

Thứ nhất, đó là từ “Hades” (Âm phủ). Từ Gờ-réc “Hades” được dịch thành hell (địa ngục) mười lần trong bản King James. Tuy nhiên, hades không phải là nơi đời đời của hình phạt. Hades là nơi tất cả con người chúng ta đi đến khi chết. Người công bình chết đi đến hades, kẻ ác chết cũng đi đến hades. Hades đơn giản chỉ là một nơi cầm giữ các linh hồn lìa khỏi xác cho đến ngày phán xét. Bởi vì điều này, hades đôi khi được dùng thay đổi để nói đến sự chết. Đó là nơi con người đi đến khi chết đi. Ví dụ, trong Ma-thi-ơ 16:18, khi Đức Chúa Jêsus hứa xây dựng Hội Thánh của Ngài Ngài đã nói đến cửa của hell (bản King Jame dùng từ hell – địa ngục) các cửa của địa ngục sẽ không ngăn được nó. Từ trong ngôn ngữ gốc không phải là từ dành cho địa ngục Nhưng thay vào đó là từ hades (Âm phủ). Các cửa âm phủ không ngăn được nó. Nó có nghĩa là sự chết sẽ không ngăn cản được hay ngăn chặn sự đến của nước Ngài được. Trong Công vụ 2:31, bản King James, Kinh Thánh nói về Đấng Christ sau khi Ngài chết, như đang ở trong hell (địa ngục). Lại nữa, đây không phải là nơi của sự hình phạt đời đời. Thay vào đó, nó là từ Gờ-réc Hades. Khi Đức Chúa Jêsus chết, hồn của Ngài đi vào chốn hades (âm phủ), Đặc biệt là khu vực của âm phủ được biết đến như Ba-ra-đi. Luca 23:43.

Thứ hai, có một từ khác. Từ “Tartarus”. Một từ trước từ này xuất hiện trong 2 Phi-e-rơ 2:4. Mạch văn nói rằng, “Vả, nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các thiên sứ đã phạm tội, nhưng quăng vào trong vực sâu (hell), Tại đó họ bị trói buộc bằng xiềng nơi tối tăm để chờ sự phán xét.” Từ hell trong câu này, một lần nữa, không phải là từ cho sự hình phạt đời đời. Nhiều người tin đây là nơi ở trong hades (âm phủ) nơi kẻ ác đi đến để chờ đợi ngày phán xét. Đây sẽ là nơi được gọi là nơi đau đớn trong Luca 16. Những người khác tin rằng đây là một nơi chờ đợi đặc biệt cho các thiên sứ đã phạm tội và bị quăng xuống đó. Dù gì thì nó không phải là một sự ám chỉ đến lửa đời đời của địa ngục, Gehenna. Tôi tin quan điểm lúc đầu là câu trả lời chính xác. rằng nó là một sự ám chỉ đến một ngăn của hades (Âm phủ) nơi kẻ ác đến để đợi ngày phán xét. Nơi Luca 16 chỉ đến như một nơi đau đớn.

Nhưng nó không phải là nơi của hình phạt đời đời. Vậy, có từ Gehenna. Đây là nơi chúng ta đang học trong bài này. Đây là nơi của hình phạt đời đời. Đây chắc chắn là nơi được gọi là hell (địa ngục). Từ Gehenna được dùng 12 lần trong Tân Ước. 11 lần trong đó được dùng bởi chính Đức Chúa Jêsus.

Được rồi, hãy đến câu hỏi thứ ba: Địa ngục trông như thế nào?

Để giúp chúng ta nhận thức rõ được về nơi khủng khiếp này, tôi muốn chúng ta khảo sát bảy điều kinh khủng của địa ngục.

Thứ nhất, sự kinh khủng của bóng tối.

Giu-đe câu 13 nói về những người sống xa khỏi Đấng Christ và ông nói rằng họ giống như “sóng cuồng dưới biển, sôi bọt ô uế của mình; như sao đi lạc, (giờ hãy chú ý điều này bởi vì nó rất quan trọng) ông nói rằng “sự tối tăm mù mịt dành cho chúng nó đời đời.” Điều đó đó thú vị không? Trong Ma-thi-ơ 25:30, người chủ khi làm việc với kẻ đầy tớ vô ích của mình đã nói rằng Hắn phải bị quăng vào chỗ tối tăm. Giờ thì bạn thấy điều này dữ dội như thế nào chưa? Nó không chỉ là bóng tôi thôi mà còn là tối đen. Nó không chỉ đơn giản là tối đen mà còn là tối đen mờ mịt. Địa ngục là nơi bị dời đi xa nhất khỏi nguồn sáng. Tôi đã nghe một nhà truyền đạo nói rằng ông đã từng tự hỏi tại sao địa ngục lại phải tối. Có lẽ đó là bởi vì 1 Giăng 1:5 nói rằng “Đức Chúa Trời là sự sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm đâu.” Gia-cơ 1:17 gọi Đức Chúa Trời là “Cha sáng láng.” Nhưng, bạn thấy đó, Đức Chúa Trời sẽ không ở trong địa ngục. Ngài sẽ không ở đó để lắng nghe lời cầu xin không ngớt trong đau đớn của bạn. Ngài sẽ không ở đó khi bạn la lên và cầu xin sự thương xót. Dường như loài người sinh ra với nỗi sợ hãi bóng tối gần như bẩm sinh. Con nít, gần như từ lúc đầu, đã sợ ở trong bóng tối. Sự cô đơn trở nên dữ đội, Sự buồn rầu gia tăng, và địa ngục là nơi của bóng tối. Trong Ma-thi-ơ, ba lần khác nhau, địa ngục được miêu tả như chỗ tối tăm mù mịt. Ma-thi-ơ 8:12; Ma-thi-ơ 22:13, Và Ma-thi-ơ 25:30. Nhưng trong mỗi trường hợp, nơi nó nói rằng địa ngục là chỗ tối tăm, thì nó thêm điều này, “nơi có sự khóc lóc và nghiến răng.”

Các bạn à, ở đó sẽ có sự đau khổ cùng cực. Thứ hai, điều kinh khủng thứ hai của địa ngục là lửa. Địa ngục đang cháy với lửa.

Và vì vậy Ma-thi-ơ 25, chúng ta nhìn thoáng qua được vào ngày phán xét Và Chúa chia loài người ra bên tả và bên hữu của Ngài. Và với những kẻ bên tả, Ngài phán rằng, Ma-thi-ơ 25:41, “Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỷ và những quỷ sứ nó.” Điều khủng khiếp thứ hai của địa ngục là bị đốt cháy bằng lửa đời đời. Có người nêu ra quan điểm rằng địa ngục đơn giản là việc bị đốt cháy hết và bạn không còn tồn tại nữa. Quan điểm này được gọi là thuyết tịch diệt. Nó có nghĩa là bạn bị tiêu tan bởi lửa Và sau đó bạn chỉ không còn nữa. Bạn không còn tồn tại nữa. Các bạn à, Kinh Thánh không hề dạy điều này. Hãy nghe đoạn trích này từ Mác 9:43. “thà rằng một tay mà vào sự sống, còn hơn đủ hai tay mà sa xuống địa ngục, trong lửa chẳng hề tắt… nơi sâu bọ của chúng nó chẳng hề chết và là nơi lửa chẳng hề tắt.” Địa ngục được tả như nơi mà sâu bọ không chết. Điều đó có nghĩa gì? Thông thường khi một người chết đi Thân xác được chôn của họ xuất hiện sâu bọ và tiêu hủy thân xác Và sau đó quá trình hủy hoại hoàn toàn chấm dứt. Nhưng điều đó không xảy ra trong địa ngục. Có một sự tiêu hủy không bao giờ kết thúc. Ý ở đây là nó không bao giờ kết thúc. Bạn bị đốt bằng lửa nhưng quá trình tiêu hủy không bao giờ dừng. Và lập lại trong chương này, Chúa nói đến địa ngục như nơi mà lửa chẳng hề tắt. Các bạn à, một trong các điều kinh khủng nhất của địa ngục đó là các hành khách của nó sẽ bị đốt bằng lửa. Có rất nhiều lần trong Tân Ước nơi mà địa ngục gắn liền với lửa nhưng không có một lần nào mà nó được nói đến như là ẩn dụ hay chỉ theo một cách nói bóng. Có những lần khác trong Kinh Thánh sử dụng thuật ngữ như là “giống như lửa” hay “như lửa.” Nhưng nó không được dùng để nói đến địa ngục. Nó luôn luôn đơn giản chỉ là lửa mà thôi. Khải huyền 21:8, “Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.”

Bảy điều kinh khủng của địa ngục: bóng tối, lửa. Điều kinh khủng thứ ba, tôi muốn liệt kê cho bạn những thứ mà sẽ không có ở đó.

Tôi biết chúng ta có thể làm một danh sách dài của những thứ mà sẽ không có trong địa ngục. Tôi chỉ muốn nói đến hai hay ba thứ bây giờ thôi. 

+Thứ nhất, sẽ không có sự thương xót trong địa ngục. Sự thương xót là một ý tưởng quá tuyệt vời. Tít 3:5 nói rằng, “không phải cứu vì việc công bình chúng ta đã làm, (mà cứu chúng ta là ý tưởng) nhưng cứ theo lòng thương xót Ngài.” Và nếu bất cứ ai trong chúng ta lên thiên đàng, đó sẽ là bởi sự thương xót của Đức Chúa Trời. Vì vậy, không có sự thương xót trong địa ngục. Điều đó dễ hiểu bởi vì ai sẽ cho nó chứ? Bạn nhận ra rằng mỗi người trong địa ngục đều ở trong tình cảnh tượng tự. Ai có thể đến với bạn trong địa ngục và nói rằng, “Để tôi giúp anh!” Họ không có khả năng để làm điều đó. Và vì vậy, không có sự thương xót trong địa ngục. Có một khoảng thời kỳ mà Đức Chúa Trời đã kéo dài sự thương xót của Ngài. Và khoảng thời gian đó là bây giờ, trong khi bạn và tôi còn sống. Ngài đã kéo dài sự thương xót của Ngài cho chúng ta qua Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài ban cho chúng ta Hội Thánh của Ngài để chúng ta có thể là thành viên của Hội Thánh và chỉ trong tổ chức đó chúng ta mới có thể được cứu khỏi địa ngục. Nhưng sự thương xót đó sẽ không còn cho những người rời khỏi đời này mà không chuẩn bị, cho những người mà đi đến địa ngục.

+Thứ hai, sẽ không có hy vọng trong địa ngục. Giả sử bạn ở trong địa ngục, nhưng sau một ngàn năm, sẽ có ngày phán xét khác mà khi đó bạn có thể có cơ hội thứ hai. Bạn có lẽ có thể được tạm tha. Có lẽ sẽ có một số dạng nhẹ nhõm hơn, nhưng nó sẽ không xảy ra theo cách đó. Tôi có một người bạn nói rằng địa ngục sẽ không quá buồn nếu nó chỉ tồn tài một triệu năm thôi. Bạn có thể nói câu nói điên khùng gì thế? Địa ngục sẽ không quá buồn nếu nó chỉ tồn tại một vài triệu năm thôi sao? Luận điểm của anh ta là bởi vì sau năm đầu tiên bạn có thể nói là, “Chỉ 999,999 năm nữa thôi và Tôi sẽ thoát khỏi nơi kinh khủng này!” Luận điểm của ông là gì? Luận điểm đó là, sẽ có hy vọng. Nhưng không hề có hy vọng trong địa ngục. Ngày của hy vọng sẽ không còn nữa và Vì vậy một trong những điều kinh khủng của địa ngục phải là những thứ mà không có ở đó. Sẽ không có sự thương xót, sẽ không có hy vọng, Sẽ không có tiếng cười của trẻ con ở đó.

Điều khủng khiếp thứ tư. Tôi muốn gợi cho bạn từ ký ức.

Trong Luca 16, chúng ta đọc về câu chuyện của một người giàu có mà một người xin ăn nghèo tên là La-xa-rơ. La-xa-rơ trung tín với Đức Chúa Trời. Nhưng người giàu thì chết trong tình trạng hư mất. Tôi muốn đọc cho bạn đoạn trích này và sau đó chúng ta sẽ đưa ra nhận xét liên quan đến ký ức. Luca 16:19 nói rằng, “Có một người giàu mặc áo tía và áo bằng vải gai mịn, hằng ngày ăn ở rất sung sướng. Lại có một người nghèo, tên là La-xa-rơ, nằm ngoài cửa người giàu, mình đầy những ghẻ, người ước ao được ăn những đồ ăn ở trên bàn người giàu rớt xuống; Cũng có cho đến liếm ghẻ người. Vả, người nghèo chết, thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham; Người giàu cũng chết, người ta đem chôn Người giàu ở nơi Âm phủ (bản King James dùng từ hell – địa ngục nhưng nó là từ hades – Âm phủ) ở nơi Âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra-ham va La-xa-rơ trong lòng người bèn kêu lên rằng: Hỡi Áp-ra-ham tổ tôi, xin thương lấy tôi, sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước, đặng làm cho mát lưỡi tôi; vì tôi bị khổ trong lửa này quá đỗi. Nhưng Áp-ra-ham trả lời rằng, Con ơi, hãy nhớ lại lúc ngươi còn sống đã được hưởng những sự lành của mình rồi, Còn La-xa-rơ phải những sự dữ, bây giờ, nó ở đây được yên ủi, còn ngươi phải bị khổ hình.”

Đây chúng ta có một câu chuyện về một người chết trong sự hư mất. Ông đã trút hơi thở cuối của mình trong thế gian này Và ông mở mắt mình ra trong nơi âm phủ. Đặc biệt là trong nơi đau đớn, trong chốn Tartarus Ông vẫn chưa đến địa ngục. Điều đó sẽ không xảy ra cho đến ngày phán xét khi Đức Chúa Trời phán xét tất cả loài người, nhưng ông đã bắt đầu sự đau khổ của mình. Ông đã nếm trải vị tồi tệ của địa ngục trước rồi. Và điều tôi muốn các bạn lưu ý đó là ông đã kêu khóc cho sự thương xót. Ông đang cầu xin sự giảm nhẹ nào đó. Ông nói là ông đang bị đau đớn trong lửa. Rõ ràng trải nghiệm trong đau đớn này là tượng tự nếu không nói là như nhau ở trong địa ngục. Tuy nhiên một điểm khác nhau đó là sự đau đớn chỉ là tạm thời. Nó chỉ kéo dài đến ngày phán xét thôi. Địa ngục, ngược lại, sẽ là đời đời. 

Đôi khi tôi nghĩ về người vô thần dành cả đời mình để chối bỏ sự tồn tại của Đức Chúa Trời và sau đó họ chết, và ngước mắt lên trong sự đau khổ và nhận ra mình đã sai. Nhưng lúc đó đã quá muộn, và sự đau đớn của họ là họ đang ở trong lửa – họ đang bị thiêu đốt trong lửa Người đó đang ở trong cảnh đau khổ và không có thứ gì mà người đó có thể làm cả. Nhưng đây là mấu chốt. Một trong những điều kinh khủng của địa ngục, đó là ký ức. Khi người giàu cầu xin sự thương xót Áp-ra-ham đã trả lời rằng, “Con ơi, hãy nhớ lại lúc ngươi còn sống đã hưởng những sự lành của mình rồi, còn La-xa-rơ phải những sự dữ; Bây giờ, nó ở đây được yên ủi, còn ngươi thì phải khổ hình.” Nhưng ông đã dùng từ ‘nhớ’ Ông đã nhớ điều gì? Thực tế, có một cách tốt hơn để hỏi điều này bởi vì chúng ta cần hiểu thấu sự thật rằng người giàu này mà chúng ta đọc đến trong Luca 16, thì ông vẫn còn ở trong sự đau đớn ngày nay. ông vẫn ở đó ngay bây giờ. Không phải như thể điều này đã xảy ra khi Đức Chúa Jêsus còn ở trên đất và giờ thì ông đã ra khỏi đó. Ông vẫn ở đó bây giờ và vì vậy tôi nghĩ cách tốt hơn để hỏi đây là dạng điều nào mà ông nhớ đến ngày nay? Tôi cho là ông nhớ đến sự thịnh vượng vật chất của ông. Kinh Thánh gọi ông là một người giàu. Tôi cho là ông nhớ đến những người xung quanh ông và ông có thể làm phước cho họ với tài sản đó như thế nào, nhưng ông đã không làm. Tôi cho rằng ông nhớ đến sự ích kỷ của mình, tôi cho là ông nhớ đến sự nhận biết mà ông đã có vào thời điểm đó về việc vâng phục Đức Chúa Trời như thế nào nhưng ông đã quá bận. Có rất nhiều điều trong đời và tôi cho là ông có nhớ đến những người công bình và những người hết lần này đến lần khác đã khuyên nhủ ông và ông đã cảm thấy như thế nào về họ. Tôi cho là ông nhớ đến, thực ra thì, tôi biết là ông có nhớ anh em của mình. Bởi vì như ông có tiếp tục nói chuyện với Áp-ra-ham. Ông nói rằng, “Xin sai La-xa-rơ đến cùng anh em tôi.” Ông nói điều thiết yếu bởi vì ông không muốn điều đã xảy ra với ông sẽ xảy ra với họ. Đó là lý do tại sao tôi nhiều lần đã nói nếu tôi biết được những gì mà những người chết biết, thì cả thế giới sẽ là tín đồ Đấng Christ.

Tôi muốn các bạn cân nhắc cùng với tôi sẽ trông như thế nào khi chết hư mất và bị đốt cháy trong lửa và đau đớn khổ sở và trong mọi lúc đó bạn đều mang theo ký ức của đời này. Hãy tưởng tượng việc có thể nhớ được tất cả các cơ hội mà bạn đã có để làm cho đời mình được đúng đắn và bạn đã hất bỏ chúng hết. Họ sẽ có ký ức trong địa ngục chứ? Có. Bạn có cho là bạn sẽ nhớ video này chứ?

Được rồi, điều kinh khủng thứ năm.

Tôi muốn bạn xem xét cùng với tôi về số dân ghê gớm của địa ngục. Bạn cần hiểu rằng không phải bất cứ ai trong địa ngục sẽ giống như bạn và tôi sẽ xem như là ghê gớm. Bởi vì không phải ai trong địa ngục cũng như những gì mà chúng ta nghĩ đến như là kẻ ác.

Rô-ma 3:23 nói rằng, “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” vậy sẽ có những người ở đó mà nghĩ “tôi là người có đạo đức tốt.” Nhưng họ là những người mà đơn giản chưa bao giờ quyết định vâng phục Tin Lành. Họ chưa bao giờ trở thành tín đồ theo Tân Ước. Họ chưa bao giờ quyết định hầu việc Đức Chúa Jêsus Christ. Họ là những người hàng xóm tốt, họ là những người nhân viên tốt, Nhưng họ không phải là tín đồ Đấng Christ. Họ không ở trong Đấng Christ, và họ sẽ ở trong địa ngục. Nếu mọi người có thể được cứu chỉ bởi vì là những người đạo đức tốt thì thập tự giá của Đấng Christ là một sai lầm to lớn. Mọi người có thể làm những người đạo đức tốt mà không cần thập tự giá. Sự thật thì, điều đó không đủ. Điều đó đã không đủ. Và đó là lý do tại sao Đức Chúa Jêsus đã phải chết. Và chỉ những người chạm được huyết của Đấng Christ bằng cách vâng phục Tin Lành, chỉ có họ mới không ở đó. Và Chúa nói rằng sẽ có những người trong đạo ở đó. Đức Chúa Jêsus đã nói điều này trong Ma-thi-ơ 7:21. Ngài nói rằng, “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi. Ngày đó, có nhiều người thưa cùng ta rằng, (Ngài đang nói về ngày phán xét), Nhiều người sẽ thưa cùng ra rằng, Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhân danh Chúa mà trừ quỷ sao? Và lại nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao? (hãy nghe) Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng, “Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, Hãy lui ra khỏi ta!” vì vậy có những người ngày nay mà chọn các tôn giáo của loài người hơn là Hội Thánh của Tân Ước bởi vì họ thích nó hơn. Họ sẽ ở đó. Sẽ có những người ở đó mà có mục đích tốt về một ngày vâng phục Tin Lành – những người đã nghe lẽ thật, biết lẽ thật, và định một ngày sẽ làm cho đời mình được đúng đắn với Đức Chúa Trời.

Bạn biết đó, Công vụ 24:25, Phê-lít đã nói với Phao-lô rằng, “Bây giờ ngươi hãy lui; đợi khi nào ta rảnh, sẽ gọi lại.” Nhưng bạn biết đó, đối với nhiều người thì Mùa thuận tiện chưa bao giờ đến cả. Không phải tất cả những người trong địa ngục sẽ như những gì bạn và tôi xem như những người hung ác. Nhưng kẻ ác – họ sẽ ở đó. Có lần có một thiếu niên lớn hơn. Cô ấy sắp bước khỏi những năm niên thiếu của mình và cô ta khá nổi loạn. Nhưng cha mẹ của cô ấy là các tín đồ trung tín, nhưng cô ấy không muốn vâng phục Tin Lành. Cô ấy không hứng thú với những thứ đó. Cô ấy đôi khi đã nhìn thấy những kẻ giả hình trong Hội Thánh, đó không phải là sở thích của cô ấy. ‘Tôi không muốn nói về nó, hãy để tôi yên.’ Tôi không muốn bàn về nó. đó là thái độ của cô ấy. Dù gì thì gia đình của cô ấy sống gần tòa nhà Hội Thánh, và một đêm họ đang đi bộ đến buổi nhóm. Và chiếc xe này vượt qua họ rất chậm. Nó là một chiếc xe hơi rẻ tiền và cửa kiếng kéo xuống và trong đó đầy những gã đang say xỉn. Họ nhìn thấy cô gái này và buông những cử chỉ thô lỗ với cô ấy. Họ la hét tục tĩu với cô ấy và đi mất, cô ấy thậm chí còn không biết chúng. Khi họ đi mất, cô ấy thấy ghê tởm về điều đó. Cô ấy nghĩ nó ghê tởm, cô ấy gớm ghiếc nó. Và cô ấy nói với cha mẹ của mình về việc cô ấy cảm thấy ghê tởm những người trông như thế và hành động như thế nhiều như thế nào. Và cha của cô ấy, là một tín đồ khôn ngoan, nói rằng “Con yêu à, nếu con không sống đúng với Chúa, thì con sẽ trải qua đời đời với họ đấy.” Ai sẽ ở đó chứ? Giê-sa-bên và A-háp sẽ ở đó. A-na-nia và Sa-phi-ra sẽ ở đó, bè đảng Đi-ô-trép và Nêros và những người đảng Hít-le, họ sẽ ở đó. Những kẻ giết người, hiếp dâm, và những kẻ nói dối – họ sẽ ở đó. Và vì vậy chúng ta phải thêm vào trong danh sách bảy điều kinh khủng của địa ngục, các cư dân của nó, những người mà sẽ ở đó.

Được rồi, điều kinh khủng thứ sáu, là từ đời đời.

Đời đời chính nó không phải là một khái niệm tồi tệ. Thực tế, trong một buổi thảo luận khác, thì nó là một khái niệm tuyệt vời. Nhưng, trong bối cảnh mà chúng ta đang bàn bây giờ, thì nó là một trong các điều kinh khủng của địa ngục. Trong 2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:7, Kinh Thánh nói rằng, “Và cho anh em là kẻ chịu khổ, được nghỉ ngơi với chúng tôi, trong khi Đức Chúa Jêsus từ trời hiện đến với các thiên sứ của quyền phép Ngài.” Vậy, phần đầu câu hứa về sự nghỉ ngơi cho các tín đồ trung tín. Nhưng sau đó hãy nghe phần thứ hai, “khi Đức Chúa Jêsus từ trời hiện đến với các thiên sứ của quyền phép Ngài, giữa ngọn lửa hừng, báo thù những kẻ chẳng hề nhận biết Đức Chúa Trời, Và không vâng phục Tin Lành của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta. Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài.”

Đôi khi, những điều khó chịu xảy ra với chúng ta và chúng ta sẽ hỏi rằng, “Điều này sẽ kéo dài bao lâu?” Bởi vì chúng ta đang mong đến hồi kết. Nếu chúng ta có thể thấy hồi kết đang đến, thì nó làm cho dễ chịu hơn. Đôi khi, một sinh viên trong trường có thể nghĩ rằng, “Chỉ 4 năm thôi. Nếu mình có thể chịu được 4 năm thì sẽ ổn thôi.” Một người trong tù có thể vạch ra các ngày trên lịch của mình và nghĩ rằng “Hai mươi năm và mình sẽ ra khỏi đây.” Nhưng, đời đời thì không có kết thúc. Tôi biết bạn không thể hiểu được điều đó – Không ai trong chúng ta có thể cả bởi vì Chúng ta chưa bao giờ trải qua điều đó. Mọi thứ mà chúng ta biết trong thế gian này đều có một sự khởi đầu và một sự kết thúc. Nhưng hãy nghĩ về điều này. Sự đau đớn mà không có hồi kết. Các bạn à, tôi phải nói với các bạn rằng ý nghĩ đến việc chết đi hư mất và biết rằng tôi sẽ có ngày mai ngày tiếp theo và năm tiếp theo, và một triệu năm tiếp theo, thực tế thì, mãi mãi và mãi mãi với sự đau đớn không hồi kết. Nó khiến tôi buồn nôn. Nó khiến tôi nghĩ là tôi sẽ làm bất cứ điều gì mà tôi phải làm để làm cho đời mình đúng đắn với Chúa. Nếu tôi chết trong sự hư mất, thì sẽ không thay đổi nó được nữa. Sẽ không có việc làm lại, và với nhận biết đó, điều gì có khả năng kéo bạn lại khỏi việc thay đổi cuộc đời mình cho đúng đắn đây?

Được rồi, điều khủng khiếp thứ bảy. Tôi muốn nêu ra cho bạn khái niệm là bạn sẽ không cô đơn. Điều khủng khiếp thứ bảy là bạn sẽ không cô đơn.

Ai đó nói rằng, “làm thế nào điều đó có thể là một trong các điều khủng khiếp của địa ngục chứ? Rằng tôi sẽ không cô đơn? Anh đã nghe người xưa nói rằng sự khốn khổ yêu mến bạn đồng hành sao?” Bạn có thể hình dung với tôi nó sẽ như thế nào trong địa ngục và có những người xung quanh bạn, nghe những tiếng la hét đằng sau bạn, và bạn nhận ra người nào đó mà bạn đã gây ảnh hưởng đến. Đó là con cái của tôi. Đó là con trai tôi mà tôi đã nuôi lớn lên nhưng tôi nuôi dạy nó tin rằng thế gian và mọi thứ trong thế gian là quan trọng hơn đời sống sau này. Các thứ vật chất đó quan trọng hơn những thứ thuộc linh. Bạn có thể tưởng tượng được nó sẽ giống như thế nào để không ở một mình và biết rằng trong suốt đời mình bạn đã dùng nó để mang những người thân yêu của mình đến nơi này thay vì thiên đàng.

Chúng là bảy điều khủng khiếp của địa ngục. Và bởi những điều này, có một câu hỏi thấu suốt, Mác 8:36, “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? hay là có người nào lấy chi mà đổi linh hồn mình ư?” Rất đúng phải không? Tôi đáng bị xuống địa ngục và bạn đáng bị xuống địa ngục Rô-ma 3:23 nói rằng, “vì mọi người đều đã phạm tội, Thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.” Và vì vậy tất cả chúng ta đều có địa ngục. Nhưng, nó sẽ không xảy ra như vậy bởi vì Chúa đã ban cho chúng ta một con đường để thoát khỏi điều đó. Bởi ân điển của Ngài Ngài đã phó Con của Ngài và ban cho chúng ta kế hoạch Tin Lành cứu rỗi Ê-phê-sô 2:8 nói rằng, “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, Điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.” Câu hỏi là, làm thế nào chính tôi tận dụng được ơn phước của ân điển đó? và câu trả lời là: bạn làm điều đó bằng cách vâng phục kế hoạch Tin Lành cứu rỗi và trở thành một thành viên của thân thể Đấng Christ, tức là Hội Thánh của Đấng Christ. Ê-phê-sô 1:22-23. Kế hoạch Tin Lành cứu rỗi dạy rằng một người phải nghe và tin Tin Lành. Mác 16:16 Chúa nói rằng, “Ai tin và chịu phép báp-têm sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt.” Giăng 8:24 Đức Chúa Jêsus đã nói rằng, “Nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội lỗi của các ngươi.” Thứ hai, sau khi một người đã nghe Tin Lành và tin nó, thì người đó phải ăn năn. Trong Công vụ 2:38 Phi-e-rơ đã bảo những người vào ngày lễ Ngũ Tuần rằng, “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm để được tha tội mình.” Công vụ 17:30, “Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn.” Thứ ba, một người phải xưng nhận đức tin của mình trong Đức Chúa Jêsus Christ như Con của Đức Chúa Trời. Như người Ê-thi-ô-bi đã làm trong Công vụ 8:37 khi ông nói rằng, “Tôi tin Đức Chúa Jêsus Christ là Con của Đức Chúa Trời.” Rô-ma 10:9 “Với miệng xưng nhận thì ngươi sẽ được cứu.” Cuối cùng, một người phải chịu báp-têm trong nước cho sự tha thứ tội lỗi của mình. 1 Phi-e-rơ 3:20-21 nói rằng, “Phép báp-têm bây giờ bèn là ảnh tượng của sự ấy để cứu anh em, (phép ấy chẳng phải sự làm sạch ô uế của thân thể, nhưng một sự liên lạc lương tâm tốt với Đức Chúa Trời, bởi sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ.” Vào thời điểm đó Đức Chúa Trời sẽ thêm bạn vào Hội Thánh của Ngài, Công vụ 2:47. Và nếu bạn sống trung tín hết phần đời còn lại của mình, thì bạn sẽ có một nơi ở trên thiên đàng. Và bạn sẽ có thể nằm xuống giường tối nay và nghỉ ngơi thanh thản, biết rằng lửa của địa ngục không có trong tương lai của bạn.

Để học thêm về việc bạn phải làm gì để được cứu, tôi khuyên bạn ghé thăm www.being saved.org.

Có Thể Bạn Quan Tâm!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top