Trong thiên văn học hiện đại, bây giờ chúng ta hiểu
rằng Vũ Trụ chứa đầy một mảng rộng lớn
của các vật thể ngoài các vì sao.
Việc phát minh ra kính viễn vọng hơn 400 năm trước
đã mở rộng tầm nhìn của chúng ta về Vũ trụ
và phát hiện ra thậm chí còn có nhiều sự phức tạp hơn tồn tại
ngoài những gì chúng ta có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Kể từ khi phát minh ra nó, các nhà khoa học đã sử dụng
kính thiên văn để tìm kiếm một cách có phương pháp
và lập danh mục không chỉ các ngôi sao, mà còn
tăng dần số lượng của các đối tượng khác nhau.
Khi kính viễn vọng được cải tiến và khả năng của chúng
để thu thập ánh sáng trở nên tốt hơn,
một loạt các đối tượng mở rộng mờ nhạt trở nên rõ ràng,
như các sao chổi xa xôi trong chính Hệ Mặt trời của chúng ta,
những đám mây khí bao quanh các ngôi sao đơn lẻ,
các tinh vân sáng lưu trữ các cụm sao,
và những tinh vân mờ nhạt gây tò mò ở một dạng khác.
Lớp tinh vân mờ nhạt cuối cùng này đã kích thích
sự tò mò để hiểu liệu chúng có phải
chỉ đơn giản là những tinh vân nhỏ mờ nhạt gần đó,
hoặc liệu chúng có thể là
những tinh vân rất lớn ở xa.
Khi những tinh vân mờ nhạt này được quan sát
và ngày càng nhiều trong số chúng được nhìn vào,
nó trở nên rõ ràng rằng chúng có cấu trúc
khác nhau và có nhiều loại khác nhau.
Đặc biệt gây thích thù là
cái gọi là ‘tinh vân xoắn ốc,’
mà hiển thị một mức độ khác nhau của tổng thể
mô hình xoắn ốc trong cấu trúc mây của chúng.
Một trong những tinh vân xoắn ốc lớn nhất được nghiên cứu
nhiều nhất, được gọi là Tinh vân Great Andromeda.
Đến đầu những năm 1920, các nhà thiên văn học bây giờ
có bằng chứng rằng những tinh vân xoắn ốc này,
thực sự là những bộ sưu tập rất xa của các ngôi sao
và khí và bụi liên kết với nhau bằng lực hấp dẫn.
Thành phần và cấu trúc của các vật thể ở rất xa này
tương tự như những gì đã có ở đây,
trong Dải Ngân Hà của chúng ta.
Từ khám phá này, kích thước của Vũ trụ được biết này
đã tăng theo cấp số nhân.
Nếu các ngôi sao và tinh vân trong thiên hà của chúng ta
được ngăn cách bởi các khoảng cách lớn,
và bây giờ chúng ta có thể nhìn ra ngoài không gian và
thấy không chỉ một mà là vô số thiên hà khác,
thì Vũ Trụ của chúng ta thực sự rất rộng lớn.
Với lớp đối tượng mới này hiện đã được xác định,
việc khám phá sự sáng tạo của Đức Chúa Trời khiến ta run rẩy.
Cuộc đua đang diễn ra để tìm thêm các thiên hà và thăm dò
sâu hơn vào sự đa dạng trong cấu trúc của chúng.
Sau nhiều thập kỷ nghiên cứu, những gì chúng ta biết về
các thiên hà và cấu trúc của chúng thật tuyệt vời.
Các ước tính cho số lượng thiên hà trong Vũ trụ
của chúng ta ngày càng lớn dần
khi kính viễn vọng ngày càng lớn hơn được xây dựng
và các cuộc khảo sát ngày càng sâu hơn được tiến hành.
Để nghĩ rằng trong khoảng thời gian 100 năm,
chúng ta đi từ nhận biết về một thiên hà–của chúng ta–
đến bây giờ ước tính sự tồn tại của hàng trăm
hàng tỉ thậm chí hàng tỉ tỉ thiên hà khác.
Tuy nhiên, ngay cả với con số đáng kinh ngạc và
sự đa dạng rộng lớn, chúng ta vẫn có thể thấy thứ tự
và sự phức tạp chức năng tồn tại trong phạm vi
quy luật và vật chất của Vũ trụ của chúng ta.
Một số khung phân loại tồn tại cho
việc so sánh và đối chiếu các thiên hà,
nhưng cho đến nay nổi tiếng nhất
và được phát triển đầu tiên bởi Edwin Hubble.
Khung phân loại rất cơ bản của ông
bao gồm hai dãy chính:
Các thiên hà elip và các thiên hà xoắn ốc.
Các thiên hà không theo một trong hai loại thiên hà chính này
được gọi đơn giản là các thiên hà bất quy tắc.
Hệ thống Hubble sử dụng cấu trúc trực quan
của các thiên hà để xác định phân loại của chúng.
Các thiên hà hình elip nhìn chung khá đặc biệt
và chúng tạo thành một chuỗi các hình dạng
từ đối xứng hình cầu như một quả bóng rổ đến
một hình elip thon dài giống như một quả bóng bầu dục Mỹ
Có tám sự phân chia chính dán nhãn E0 đến E7
giải thích cho sự thay đổi
giữa những thái cực này.
Mặt khác, các thiên hà xoắn ốc,
có rất nhiều cấu trúc có thể nhìn thấy.
Hai phân loại chính của xoắn ốc tồn tại,
được gọi là xoắn ốc bình thường và xoắn ốc có thanh,
là dạng xoắn ốc có một cấu trúc
dạng thanh căng ngang hạt nhân của nó.
Các thiên hà có và không có thanh
sau đó được chia nhỏ theo cách tương tự
tùy thuộc vào độ khít của các nhánh xoắn và
độ lớn của hạt nhân.
Dựa trên hệ thống phân loại Hubble,
nếu một thiên hà có các nhánh xoắn ốc quấn chặt
và một hạt nhân lớn, nó được dán nhãn phân chia
bằng các chữ cái viết hoa-S, viết thường-a.
Khi các nhánh xoắn ốc ít khít hơn
và hạt nhân nhỏ hơn,
các chỉ định tiến triển theo thứ tự bảng chữ cái
từ Sb, Sc và Sd.
Chỉ từ phương tiện phân loại các thiên hà đơn giản này,
chúng ta có thể bắt đầu đánh giá đúng về
cách quy luật của Vũ trụ cung cấp cho sự tồn tại
của sự đa dạng của các thiên hà như thế nào.
Bên ngoài những ngôi sao chúng ta thấy trên bầu trời
là một Vũ Trụ được xác định bởi thiết kế và mục đích của nó.
Là những người tham gia trong Vũ trụ này, vai trò của
chúng ta không phải là những người sáng tạo tự nhiên,
mà đúng hơn là những người quan sát nhìn thấy thiết kế vũ trụ
đang bao quanh và hỗ trợ sự sống của chúng ta.
Dịch giả: Quý Hoàng